《岁暮遣兴》原文赏析

  • suì
    qiǎn
    xìng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    yóu
  • bìng
    zhù
    chóu
    qīn
    bìng
    zhī
    cūn
    kuàng
    suì
    cán
    shí
    <
    b
    r
    >
    shuǐ
    xuān
    sàn
    chéng
    shū
    xiào
    shān
    sēng
    lái
    <
    b
    r
    >
    tóng
    xiāng
    shēng
    fēng
    zhú
    shēng
    duàn
    <
    b
    r
    >
    xīn
    shī
    duàn
    liàn
    gōng
    wèn
    zhù
    shuaī
    wēng
    zhī

原文: 病著愁侵并不支,孤村况遇岁残时。
水轩客散成舒啸,山寺僧来得剧棋。
铜鸭香生风嫋嫋,竹鸡声断雨丝丝。
新诗锻炼功何似,问著衰翁自不知。



猜您喜欢

落梅十首 其六

明代 黄公辅

不与李桃斫艳妆,淩空逐队态何狂。
云台缥缈馀香在,结实何肖粉蝶忙。

落梅十首 其五

明代 黄公辅

楚楚带云扮晓妆,无声下径鸟惊狂。
花魁原是占春早,催得群芳趁雨忙。

落梅十首 其四

明代 黄公辅

雪里清标别样妆,江城一曲入歌狂。
春情脉脉凭谁语,纵是罗浮梦亦忙。