《神居实师退院作偈留之》原文赏析

  • shén
    shí
    shī
    tuì
    退
    yuàn
    zuò
    jié
    liú
    zhī
  • [
    sòng
    dài
    ]
    chén
    zào
  • tán
    zhù
    西
    shuō
    qún
    shēng
    <
    b
    r
    >
    qún
    shēng
    suǒ
    dòng
    zūn
    <
    b
    r
    >
    weí
    dòng
    qún
    dòng
    jiē
    shè
    shòu
    <
    b
    r
    >
    shì
    shí
    xún
    zhòng
    bǎi
    qiān
    wàn
    juàn
    shǔ
    <
    b
    r
    >
    pái
    cuī
    huǐ
    fēng
    shǐ
    <
    b
    r
    >
    tán
    měng
    <
    b
    r
    >
    tài
    kōng
    yún
    biàn
    miè
    <
    b
    r
    >
    zhù
    zhōng
    jīng
    jīn
    shào
    sǔn
    <
    b
    r
    >
    dòng
    ér
    zuò
    shèng
    miào
    shì
    <
    b
    r
    >
    dào
    shěn
    shì
    fēn
    <
    b
    r
    >
    jìng
    weí
    zhù
    yuàn
    feǐ
    míng
    <
    b
    r
    >
    jiù
    cháng
    dài
    zhāo
    zhú
    yǒu
    zhàn
    dòu
    liàn
    <
    b
    r
    >
    shí
    shī
    zhù
    shén
    zhòng
    suǒ
    guī
    xiàng
    <
    b
    r
    >
    yún
    guī
    xiàng
    shī
    qīng
    xiū
    <
    b
    r
    >
    suī
    weí
    zhòng
    guī
    xiàng
    zuò
    huàn
    shī
    xiǎng
    <
    b
    r
    >
    piān
    rán
    qiè
    píng
    ruò
    shì
    qiáo
    yún
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    xián
    shì
    ruò
    wǎn
    <
    b
    r
    >
    shī
    sǎo
    qún
    shàng
    zhòng
    <
    b
    r
    >
    tán
    shì
    zhèng
    xún
    <
    b
    r
    >
    shī
    xíng
    huí
    shǒu
    suǒ
    yuàn
    <
    b
    r
    >
    suī
    bìng
    huò
    meì
    dòng
    <
    b
    r
    >
    qǐng
    zhòng
    xīn
    qǐng
    weí
    shén
    <
    b
    r
    >
    chē
    zhé
    feǐ
    shān
    zhèn
    <
    b
    r
    >
    beī
    yàng
    tài
    kōng
    kuàng
    <
    b
    r
    >
    chōng
    zhù
    zhī
    <
    b
    r
    >
    qún
    jīn
    shì
    cán
    xuě
    xíng
    jiàn
    <
    b
    r
    >
    xīn
    dòng
    shì
    tán
    zhì
    <
    b
    r
    >
    shì
    quán
    weí
    dào
    <
    b
    r
    >
    dào
    gài
    yōng
    zhuó
    zhòng
    xīn
    <
    b
    r
    >
    weí
    shuō
    jié
    tán
    shè
    zhù
    shì
    <
    b
    r
    >
    tóng
    shǒu
    kěn

原文: 瞿昙住西域,说法度群生。
群生所依怙,目以不动尊。
惟其不动故,群动皆摄受。
是时波旬种,百千万眷属。
排拫摧毁辱,蜂发雨矢集。
瞿昙如须弥,蜉蠓如予何。
亦如太虚空,云翳自变灭。
砥柱中惊波,古今无少损。
不动而坐胜,妙力固如是。
子道已末法,衲子沈世纷。
竞为住院计,匪利即趋名。
就常不待招,逐有栈豆恋。
实师住神居,四众所归向。
云何得归向,以师清修故。
虽为众归向,不作患失想。
翩然挈瓶锡,去若释峤云。
亦如箭辞弦,势若不可挽。
自师扫积弊,群魔尚遗种。
瞿昙昔去世,政以波旬故。
师行不回首,彼魔所愿欲。
虽无末法病,或昧不动意。
请答四众心,请为神居地。
柅车折蜚锡,山立镇故栖。
须弥自悲恙,太虚自空旷。
冲波沄沄去,砥柱屹不知。
群魔今末势,残雪行见晛。
我心寂不动,是瞿昙智力,
是子大法权。我不为子道,
子道可概举。庸酌四众心,
为子说此偈。瞿昙设住世,
与子同首肯。



猜您喜欢

秀华续咏(录三十二首) 其十 吕后

清代 黄金石

楚歌楚舞泪双弹,野堆登天束手看。
太息君王才略尽,斩蛇容易割鸡难。

和文与可洋川园池三十首 露香

宋代 苏轼

亭下佳人锦绣衣,满身璎珞缀明玑。
晚香消歇无寻处,花已飘零露已晞。

单同年求德兴俞氏聚远楼诗三首

宋代 苏轼

云山烟水苦难亲,野草幽花各自春。
赖有高楼能聚远,一时收拾与闲人。
无限青山散不收,云奔浪卷入帘钩。
直将眼力为疆界,何啻人间万户侯。
闻说楼居似地仙,不知门外有尘寰。
幽人隐几寂无语,心在飞鸿灭没间。