《端午述怀》原文赏析

  • duān
    shù
    huái
    怀
  • [
    sòng
    dài
    ]
    bái
    chán
  • fāng
    yíng
    shān
    shàng
    fēng
    sōu
    sōu
    yuè
    liù
    yuè
    cháng
    qiū
    <
    b
    r
    >
    sōng
    huā
    luò
    feī
    wàn
    qǐng
    bái
    yún
    kōng
    cuì
    <
    b
    r
    >
    bàn
    chán
    chú
    luò
    dān
    jǐng
    lín
    shēn
    suǒ
    hán
    míng
    <
    b
    r
    >
    mǎn
    tiān
    bái
    lòu
    diǎn
    cāng
    tái
    shì
    sàn
    wàn
    lài
    jìng
    <
    b
    r
    >
    sān
    shù
    liǎng
    shù
    duàn
    yuán
    shù
    lěng
    qín
    mián
    <
    b
    r
    >
    shǔ
    diǎn
    feī
    yíng
    liàn
    shā
    jìng
    shān
    yāo
    shí
    rùn
    beī
    hán
    quán
    <
    b
    r
    >
    zhōng
    shēng
    duàn
    huá
    zhī
    dié
    feǐ
    chù
    <
    b
    r
    >
    suō
    liǎng
    yǎn
    zhé
    zhǐ
    qīn
    rén
    dào
    jīn
    chén
    zhèng
    duān
    <
    b
    r
    >
    xiǎo
    chū
    meí
    feí
    lóng
    sūn
    tuō
    tuò
    xīn
    yàn
    feī
    <
    b
    r
    >
    shān
    xiāo
    rán
    zhaī
    dǎo
    mài
    chōng
    chén
    chuī
    <
    b
    r
    >
    zháo
    wǎng
    nián
    yuè
    jīn
    shān
    luán
    shì
    <
    b
    r
    >
    lóng
    sōu
    làng
    jiǎng
    wàn
    zhī
    zhēng
    guō
    tiān
    chè
    shuǐ
    <
    b
    r
    >
    zhǐ
    qián
    feī
    yuán
    xíng
    rén
    wǎng
    lái
    <
    b
    r
    >
    tóng
    huā
    bìn
    cǎi
    jiā
    jiā
    zhé
    táo
    zhī
    <
    b
    r
    >
    tíng
    qián
    绿
    zhì
    绿
    qiè
    chāng
    zhēn
    绿
    <
    b
    r
    >
    gēng
    é
    bàn
    huá
    yán
    lěng
    jìn
    shuǐ
    tuán
    bāo
    jiǎo
    shǔ
    <
    b
    r
    >
    jīn
    nián
    zuò
    kōng
    shān
    shān
    shān
    fēng
    shēng
    xiǎo
    hán
    <
    b
    r
    >
    lìng
    xiū
    zuò
    shī
    shù
    shān
    <
    b
    r
    >
    ān
    liǎng
    shēng
    feī
    hàn
    jūn
    feī
    shàng
    liáo
    jiān
    <
    b
    r
    >
    miǎn
    shǐ
    使
    zài
    shì
    xīn
    suān

原文: 方瀛山上风飕飕,五月六月常如秋。
松花落地鹤飞去,万顷白云空翠浮。
夜半蟾蜍落丹井,琪林深锁寒叶暝。
满天白露点苍苔,蛙市一散万籁静。
三树两树啼断猿,树冷栖禽夜不眠。
数点飞萤恋沙径,山腰石润悲寒泉。
钟声隔断华胥路,不知蝴蝶蜚何处。
摩挲两眼摺纸衾,人道今辰正端午。
晓雨初霁梅子肥,龙孙脱箨新燕飞。
山居萧然无一物,摘荠捣麦充晨炊。
忆着往年五月四,葛巾羽扇鸾溪市。
龙艘破浪桨万枝,钲鼓聒天旗掣水。
纸钱飞起屈原祠,行人往来如蚁移。
桐花入鬓彩系臂,家家御疫折桃枝。
庭前绿艾制绿虎,细切菖蒲斟绿醑。
羹鹅鱠鲤办华筵,冷浸水团包角黍。
今年寂寞坐空山,山雨山风生晓寒。
默菴令我休噫气,作诗畧述山居意。
安得两腋生飞翰,与君飞上泬寥间,
免使在世赋辛酸。



猜您喜欢

延庆写真赞二首

宋代 林亦之

秋雨秋山夜,纵纵自横横。
平生无罪过,不合去为僧。

青龙陈君挽词四首

宋代 林亦之

胡为春渚梦初回,却是行舟恰到来。
数尽长亭过闽岭,夕阳愁杀落花台。

后洞雪压竹枝横道

宋代 林用中

山中景物自新奇,乘兴幽人写小诗。
洞里竹枝遭雪压,何人扶起向明时。