《赋内阁芍药》原文赏析

  • neì
    sháo
    yào
  • [
    míng
    dài
    ]
    càn
  • jīn
    mén
    liǔ
    yíng
    shēn
    绿
    shàng
    yuàn
    chūn
    huā
  • yāo
    táo
    xiē
    shuaī
    hóng
    yào
    fān
    jiē
    zhèng
    fēn
  • huā
    chū
    zhòng
    xuān
    huáng
    bǎi
    diāo
    lán
    bǎo
    zhuāng
  • róng
    fēng
    yǎo
    tiǎo
    zhāo
    yáng
    diàn
    殿
    nuǎn
    qīng
    yíng
    bái
    táng
  • táng
    xué
    shì
    kàn
    huā
    zǎo
    chéng
    liú
    shī
    cǎo
  • juàn
    màn
    pín
    kàn
    liú
    huī
    háo
    zhèng
    nài
    hóng
    yún
    rào
  • zuó
    xuān
    huáng
    gōng
    tài
    píng
    shì
    jūn
    chén
    tóng
  • chén
    yóu
    meǐ
    chū
    zhuó
    lóng
    yàn
    piān
    lín
    xiáng
    fèng
    zhōng
  • shì
    shí
    nán
    yuàn
    feī
    jīng
    làn
    màn
    xiān
    xiù
    míng
  • lín
    fēng
    wǎn
    zhuàn
    qín
    zhě
    chóu
    yǎng
  • bàn
    zhān
    weī
    yāo
    hóng
    shī
    湿
    tài
    zhēn
    píng
    lán
    gān
  • zhì
    zūn
    liù
    gōng
    huí
    qún
    xiá
    peì
    xiū
  • huá
    è
    lóu
    tóu
    lòu
    piān
    fāng
    róng
    yíng
    meǐ
    rén
    lián
  • jūn
    ēn
    weí
    fēn
    chūn
    zhào
    lái
    zhòng
    qián
  • qián
    dào
    lián
    jīn
    cuì
    niǎn
    jīng
    guò
    huí
    zhǔ
  • neì
    jiā
    jìn
    shǎng
    huā
    zhāo
    róng
    zhuàn
    zhì
    huáng
    mén
  • shěn
    yín
    shì
    liù
    shí
    zài
    dāng
    fán
    huá
    wǎn
    rán
    zài
  • gàn
    jīn
    jué
    xìng
    lín
    huáng
    feī
    jìn
    liú
    fēng
    cǎi
  • xiàn
    yáng
    zhōu
    bǎo
    dài
    weí
    cháng
    ān
    hóng
    jìng
    fāng
    feī
  • hóu
    guì
    tóng
    yāo
    shǎng
    bǎo
    xiāng
    chē
    ruò
    feī
  • zhēng
    míng
    huā
    chū
    tiān
    shàng
    yún
    chuāng
    yǎn
    xiāng
    xiàng
  • làng
    dié
    yóu
    fēng
    weì
    kuī
    jiǔ
    kōng
    chóu
    chàng
  • jiāng
    nán
    sān
    yuè
    háo
    huá
    xiù
    weí
    xiāng
    guì
    jiā
  • yǒu
    yōu
    姿
    zài
    kōng
    fēng
    qiáo
    cuì
    tiān
    zhī
  • yàn
    shān
    yóu
    jiāng
    nán
    duì
    míng
    huā
    gǎn
    jīn
  • cǎo
    zhī
    rén
    lián
    féng
    shí
    shēng
    shěn
  • shì
    jiān
    róng
    ǒu
    rán
    shì
    huā
    tàn

原文: 金门柳色萦深绿,上苑春馀杂花扑。
夭桃已歇秾李衰,红药翻阶正芬郁。
此花初种自宣皇,百曲雕阑七宝妆。
融风窈窕昭阳殿,暖日轻盈白玉堂。
玉堂学士看花早,赋成芸阁留诗草。
卷幔频看碧雾流,挥毫正耐红云绕。
忆昨宣皇居法宫,太平乐事君臣同。
宸游每出濯龙里,曲宴偏临翔凤中。
是时南苑飞霓旌,烂熳仙葩绮绣明。
临风宛转如矜妒,俯者如愁仰如诉。
半沾微雨妖红湿,太真泣凭阑干立。
至尊一顾六宫回,茜裙霞帔俱羞涩。
华萼楼头雨露偏,芳容赢得美人怜。
君恩为与分春色,诏许移来种阁前。
阁前复道连金谷,翠辇经过几回瞩。
内家敕进赏花词,昭容传制黄门促。
沈吟此事六十载,当日繁华宛然在。
绀幰金舆绝幸临,黄扉紫禁留风采。
不羡扬州宝带围,长安红紫竞芳菲。
五侯七贵同邀赏,宝马香车疾若飞。
争似名花出天上,雾阁云窗俨相向。
浪蝶游蜂未许窥,酒徒词客空惆怅。
江南三月足豪华,绣幕围香富贵家。
亦有幽姿在空谷,风雨憔悴天之涯。
燕山游子江南客,独对名花感今昔。
草木何知人自怜,逢时亦复升沈隔。
世间荣辱偶然事,不独此花何叹息。



猜您喜欢

边军谣

明代 陆粲

边军苦,边军苦,自恨生身向行伍。
月支几斗仓底粟,一半泥沙不堪煮。
尽将易卖办科差,颗粒那曾入锅釜。
官逋私债还未足,又见散银来籴谷。
去年籴谷揭瓦偿,今年瓦尽兼拆屋。
官司积谷为备荒,岂知剜肉先成疮。
近闻防守婺川贼,尽遣丁男行运粮。
老弱伶俜已不保,何况对阵临刀枪。
宛宛娇儿未离母,街头抱卖供军装。
闾阎哭声日震地,天远无路闻君王。
君不见京师养军三十万,有手何尝捻弓箭。
太仓有米百不愁,饱食且傍构栏游。

至日后吴山城隍庙

元代 方回

磴石梯飚俯去鸿,湖江左右海西东。
冥冥烟雾已难辨,杳杳楼台犹未穷。
摇翠步莲来陌上,褰红指笋出舆中。
谁知夜静狐狸吼,粉黛还如旧六宫。

中秋夜喜晴

元代 方回

秋来剩赋倚楼吟,天慰衰翁此夜心。
霁色一轮升白玉,欢声万镒价黄金。
酒才半醉吾忘我,诗最难题古到今。
日□西流聊困卧,不知更浅与更深。