《桑妇谣》原文赏析

  • sāng
    yáo
  • [
    míng
    dài
    ]
    zhōu
    shì
    xiū
  • cǎi
    sāng
    cháo
    cháo
    nán
    yuán
    chū
    níng
    lún
    qíng
  • cán
    shèng
    chóu
    sāng
    cán
    shuaī
  • mián
    lái
    máng
    gēng
    máng
    qǐn
    shí
    huáng
    ér
  • nián
    nián
    yǎng
    cán
    duō
    jiǎn
    shēn
    shàng
    dào
    tóu
  • xiǎo
    bàn
    shū
    guān
    bàn
    mài
    zǎo
    zhī
    weì
    chéng
    xiān
    yǒu
    zhǔ
  • lián
    cùn
    cùn
    shǒu
    zhōng
    guò
    jìng
    zuò
    rén
    ǎo
    shān
  • cǎi
    jìn
    sāng
    kōng
    liú
    shù
    shù
    xià
    qīng
    qīng
    cháng
  • shān
    jiǎo
    jiǎo
    zhōng
    sāng
    zhēn
    jiàn
    hóng
    chūn
    zhù
  • qiè
    shàng
    shào
    shì
    shì
    lìng
    rén
    luàn
    xīn
  • rén
    jiā
    shēng
    nán
    shēng
    shēng
    nán
    yóu
    zhuàn
    mén
    shēng
    duō
    leì
  • ruò
    jiān
    cháng
    jià
    pín
    jiā
    shēng
    shí
    chén
  • jūn
    wén
    cǎi
    sāng

原文: 采桑妇,朝朝暮暮南园路,出入宁论晴与雨。
蚕盛愁桑稀,蚕衰恐姑怒。
大眠起来忙更忙,寝食不遑儿不顾。
年年养蚕多茧丝,身上到头无一缕。
小半输官大半卖,缲织未成先有主。
可怜寸寸手中过,竟作何人袄衫去。
采尽桑叶空留树,树下青青长麻苧。
山鸡角角终日啼,桑椹渐红春雨住。
妾尚无襦夫少裤,事事令人乱心绪。
呜呼人家生男复生女,生男犹得传门户,生女徒多累父母。
若兼长大嫁贫家,不似生时弃尘土。
君不闻,采桑妇。



猜您喜欢

送刘块然还里

清代 成鹫

有客有客天上来,曰归曰归心悠哉。黄金过眼成粪土,何物可筑燕昭台。

送刘块然还里 其四

清代 成鹫

指头淡出远山春,怒发冲翻漉酒巾。有骨岂堪还作吏,不知束带是何人。

赠懒然子刘高士二首 其二

宋代 何梦桂

一坞閒云懒出关,惭无肤寸雨人寰。君今占断云间卧,却笑游云未得閒。