《黄陵庙怀古》原文赏析

  • huáng
    líng
    miào
    huái
    怀
  • [
    qīng
    dài
    ]
    hán
    zhāng
    lán
    zhēn
  • jūn
    jiàn
    xiāng
    shān
    gāo
    gāo
    xiāng
    shuǐ
    leì
    hén
    rǎn
    biàn
    láng
  • xuě
    làng
    cháo
    lián
    qīng
    cǎo
    chóu
    yún
    xiàng
    cāng
  • dāng
    nián
    xià
    xuán
    gōng
    weí
    céng
    wén
    zhì
    lóng
  • bàng
    sōng
    yún
    kaī
    èr
    shì
    xuàn
    kàn
    yuè
    chóng
    tóng
  • qín
    tiān
    jiā
    xīng
    xuān
    shuāng
    yào
    míng
    zhū
  • ā
    xián
    jūn
    tiān
    jìn
    àn
    huáng
  • cóng
    xià
    nán
    tiān
    cuì
    niǎn
    jīn
    hái
  • màn
    jiāo
    zhōu
    shěn
    hàn
    shuǐ
    hái
    tóng
    jiàn
    tòng
    qiáo
    shān
  • qiáo
    shān
    chéng
    qiān
    jiǔ
    tiān
    yuǎn
    liú
    líng
    suǒ
  • nán
    chéng
    xuán
    fēng
    míng
    kōng
    wàng
    cén
    yáng
  • cén
    yáng
    jiāng
    zǒng
    hún
    xiāo
    gēng
    jià
    feī
    lóng
    zhú
    wǎn
    cháo
  • yáng
    líng
    jiāng
    shàng
    jūn
    chóu
    dòng
    tíng
    xiāo
  • xiāo
    xiē
    rén
    zài
    zhuàn
    yóu
    gǎi
  • beì
    zhū
    gōng
    shì
    miǎo
    máng
    lán
    ráo
    guì
    kōng
    yān
    ǎi
  • qiān
    qiū
    yuàn
    sāo
    rén
    huái
    怀
    tóng
    shāng
    yuǎn
    bié
    qíng
  • qiū
    fēng
    shān
    guǐ
    zhè
    chuán
    tīng
  • lái
    zhào
    xún
    zhú
    xiāo
    xiāo
    jiē
    xiǎn
    绿
  • miào
    huǒ
    qīng
    yíng
    鹿
    jiǎo
    hán
    cháo
    líng
    guō
  • chéng
    shí
    shū
    weì
    fén
    shū
    shēng
    lún
    zǒng
    fēn
  • yuàn
    jiāng
    beǐ
    zhǔ
    jiāng
    tóu
    shuǐ
    gāo
    táng
    xiá
    yún

原文: 君不见湘山高高湘水碧,泪痕染遍琅玕色。
雪浪朝连青草浮,愁云暮向苍梧合。
当年帝女下璇宫,沩汭曾闻礼秩隆。
已傍松云开贰室,旋看日月丽重瞳。
鼓琴衣袗天家乐,星轩双曜明珠幄。
阿阁都縆素女弦,钧天尽按皇姱曲。
一从刻玉下南天,翠辇金舆不复还。
漫比胶舟沈汉水,还同遗剑恸桥山。
桥山一去成千古,九疑天远留灵琐。
玉轪难乘悬圃风,明珰空望涔阳浦。
涔阳江浦总魂销,更驾飞龙逐晚潮。
帝子扬灵江上瑟,夫君愁思洞庭箫。
瑟希箫歇人何在,里俗传芭犹不改。
贝阙珠宫事渺茫,兰桡桂枻空烟霭。
千秋哀怨起骚人,怀古同伤远别情。
薜荔秋风山鬼泣,鹧鸪暮雨客船听。
朅来倚棹寻遗躅,古木萧萧阶藓绿。
庙火青荧鹿角矶,寒潮呜咽巴陵郭。
屈赋成时书未焚,书生臆论总纷纭。
愿将北渚江头水,一洒高唐峡里云。



猜您喜欢

仿归去来辞

宋代 晁迥

陶令曾言归去来,解印还家不回首。
屏贵都遗身外名,忘忧酷嗜杯中酒。
白傅曾言归去来,了知浮世非长久。
独步逍遥自得场,饮食寝兴随所偶。
罗隐曾言归去来,濩落生涯何所有。
明日船中竹一竿,要学江湖钓鱼手。
晁叟亦言归去来,抗表辞荣养衰朽。
京洛红尘旧满衣,总脱临风都抖擞。

双喻辞

宋代 晁迥

人事常酌中,取象如敧器。
器平不敧覆,有同身爽利。
道心常不系,取象如虚舟。
舟閒随逝止,可比性优游。
能符双喻者,何虑复何忧。

金粉泪五十六首 其四十

近现代 陈独秀

凛凛威风御史台,三光荫下集群才。
狐狸暗笑苍蝇拍,心眼歪时嘴亦歪。