《雪峰化士请赞》原文赏析

  • xuě
    fēng
    huà
    shì
    qǐng
    zàn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shì
    weí
  • xiāo
    xiāo
  • yán
    lěng
    shí
    wēn
    ruò
    yáng
    chūn
    biǎn
    chù
    kuān
    hǎi
  • cái
    kaī
    kǒu
    píng
    shuō
  • tuō
    kōng
    què
    xián
    rén
    shì
    bàng
    bān
    ruò
  • yǒu
    shí
    chū
    xiāng
    tán
    néng
    féng
    xià
  • cóng
    lái
    mǐn
    shǔ
    běn
    tóng
    fēng
    xiāng
    féng
    yǒu
    zhī
    yīn
    zhě

原文: 藞藞苴苴,潇潇洒洒。
严冷时温若阳春,褊急处宽踰大海。
才开口,平日说。
脱空却嫌人,无事谤般若。
有时突出一句乡谈,佛也不能觑他缝罅。
从来闽蜀本同风,相逢自有知音者。



猜您喜欢

维摩赞

宋代 释惟一

凛然夷齐之风,翛然巢许之态。
横作竺乾之孽,崛起释门之害。
口吧吧地说尽万千,究竟不知有这一解。
人皆谓金粟如来示现毗耶,我只道病多谙药性底耆年婆罗门者也。

题越园娱亲画卷(1934年)

清末近现代初 黄节

养志丹青亦孝心,不缘文采动吾吟。
才名翰墨须收拾,老去从君语特深。

偈公六十五首

宋代 释咸杰

吞却与吐却,算来无处著。
要见滑稽人,便是黄幡绰。