《罪言》原文赏析

  • zuì
    yán
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • feǐ
    feǐ
    dào
    feī
    zhī
    zhī
    hóu
    guī
  • shān
    nán
    shān
    beǐ
    yǒu
    dìng
    dōng
    西
    shēng
    weī
  • tuí
    qiáng
    宿
    mǎng
    lòu
    huāng
    tián
    qiū
    feī
    feī
  • zhǐ
    ān
    xíng
    ān
    zhī
  • guò
    yīn
    mài
    jiàn
    jiàn
    lǎn
    zhōu
    yuán
    shǔ
  • shǔ
    mài
    zhī
    xiù
    shǔ
    mài
    zhī
    yǒu
  • mài
    gēng
  • bái
    chéng
    gāo
    ròu
    chéng
  • yān
    zaī
  • xiǎng
    zhī
    feǐ
    jīn
    zhī
  • chéng
    wǎng
    shēng
    bǎo
    jiāng
    lái
  • dōng
    míng
    zhī
    bīn
    xiāng
    duó
    xiāng
    rǎng
  • shā
    rén
    tián
    hǎi
    hào
    hào
    yíng
  • huí
    bào
    shēng
  • tiān
    jià
    shǒu
    wáng
    shī
    shǐ
    使
    jìn
    qín
    kēng
  • tòng
    lín
    yuān
    ér
    diào
    beī
    wàn
    zhī
    máng
    máng

原文: 匪兕匪虎吾道非,鸲之鹆之侯不归。
山南山北靡有定,瀼东瀼西生计微。
颓墙宿莽露泥泥,荒田野菊秋菲菲。
我止安息,我行安之。
噫吁嘻!
过殷墟兮麦渐渐,览周原兮黍离离。
黍麦之秀,黍麦之有。
无麦无禾,不耕胡取。
白骨兮成溪,膏肉兮成泥。
已焉哉!
想自古之如彼,匪斯今之可哀。
死莫惩于既往,生胡保其将来。
东溟之滨,相夺相攘。
杀人填海,浩浩不盈。
轮回报复,此死彼生。
天假手于王师,使尽殪于秦坑。
痛临渊而一吊,悲万古之茫茫。



猜您喜欢

矮树

宋代 舒岳祥

千年矮桃树,从昔不教长。
静入仙人室,低亲处女妆。
苔枝深渍雨,秋实冷含霜。
蜂蝶谁知顾,春风四畔香。

槐花

宋代 舒岳祥

尊贵三公府,匆忙举子装。
周官那可见,唐制自难忘。
夕照深宫里,西风大道旁。
蝉鸣犹未悟,但报早秋凉。

梅花喜神谱 其二十三 烂熳二十

宋代 宋伯仁

雪羽卧晴沙,渔人无可虑。
机事亦难忘,不如且飞去(惊鸥振鹭)。