《朱李》原文赏析

  • zhū
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
    zhì
  • zhēn
    guǒ
    fán
    西
    yuán
    dēng
    pán
    zhū
  • bái
    xuě
    diāo
    chūn
    huā
    piǎo
    wán
    jié
    xià
  • ròu
    jiāng
    bāo
    hán
    fěn
    níng
  • suì
    qīng
    líng
    qiàn
    gān
    ruǎn
    guā
    shì
  • lún
    tóu
    bào
    liáo
    bīng
    hán
    shuǐ
  • yáng
    zhǐ
    xiān
    zōng
    fáng
    líng
    chà
    meǐ
  • zuàn
    nǎi
    shàn
    wáng
    shì
  • weì
    suǒ
    xìng
    dào
    páng
    yún
    chǐ
  • jūn
    kàn
    rén
    yòng
    nǎi
    tiān

原文: 珍果繁西园,登盘得朱李。
白雪凋春花,缥丸结夏子。
肉理浆包寒,肤衣粉凝紫。
细碎轻菱芡,甘软异瓜柿。
不须论投报,聊复冰寒水。
伯阳指仙宗,房陵诧遗美。
钻核乃独善,王氏亦已鄙。
味苦吾所幸,道旁岂云耻。
君看齐物人,无用乃天理。



猜您喜欢

题下畲凉亭联

近现代 郭石保

趁到此来,帽影暂停话萍水;
欲行将去,鞭丝络绎饮甘泉。

挽张之洞联

清代 郭昌龄

精神矍铄,事必身亲,遥瞻南极老人,众望同钦文潞国;
鞠躬尽瘁,死而后已,岂独西州妇孺,失声恸哭武乡侯。

贺左宗棠寿联

清代 郭昆焘

东阁官梅动诗兴;南极老人应寿昌。