《山行》原文赏析

  • shān
    xíng
  • [
    míng
    dài
    ]
    míng
    shěn
    dìng
    wáng
  • dān
    zhuàn
    lín
    shān
    hán
    weì
    jiào
    chūn
    <
    b
    r
    >
    téng
    xuán
    niǎo
    zhà
    xíng
    rén
    <
    b
    r
    >
    duàn
    cái
    fēn
    jìng
    yún
    jīn
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    kàn
    tiān
    jìn
    xià
    jiè
    weī
    chén

原文: 丹地转嶙峋,山寒未觉春。
枯藤悬古木,独鸟咤行人。
崖断才分径,云低欲拂巾。
渐看天路近,下界积微尘。



猜您喜欢

席间即事

明代 木知府

春宴英蕤载满头,玉船横举较诗筹。
双鬟拨尽《鼙婆曲》,复听蛮童唱石榴。

别梁生

明代 莆田女鬼

侧侧复力力,与君长叹息。
出入自苦愁,单情还相忆。

秋夜吟

明代 冬橘女鬼

幽蛩响寒砌,白露堕寒石。
独立看月明,不觉罗衣湿。