《文周翰遨至王才元园饮》原文赏析

  • wén
    zhōu
    hàn
    áo
    zhì
    wáng
    cái
    yuán
    yuán
    yǐn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    leǐ
  • cháo
    shān
    chōng
    xiǎo
    chén
    guī
    mào
    zhàng
    yáng
    <
    b
    r
    >
    yuè
    shàng
    guò
    shī
    shū
    qiè
    zhōng
    zàng
    <
    b
    r
    >
    xīn
    cháng
    ān
    rén
    máng
    <
    b
    r
    >
    chéng
    西
    yǒu
    jiā
    yǒu
    yán
    xián
    fāng
    <
    b
    r
    >
    mén
    jiàn
    zhǔ
    rén
    xiè
    zān
    shàng
    <
    b
    r
    >
    tuán
    shì
    liú
    miào
    xiāng
    <
    b
    r
    >
    mén
    qián
    jiā
    yīn
    táng
    hòu
    luó
    zhòng
    fāng
    <
    b
    r
    >
    fàn
    chuī
    diāo
    zhǐ
    jiǔ
    lái
    shàng
    fāng
    <
    b
    r
    >
    yíng
    yíng
    shuāng
    huán
    shēn
    xiǎo
    weì
    chuáng
    <
    b
    r
    >
    zhí
    bǎn
    shēng
    bīn
    zhǔ
    liú
    shāng
    <
    b
    r
    >
    sòu
    jǐng
    xiāo
    zuì
    sǎo
    huā
    zuò
    wǎn
    liáng
    <
    b
    r
    >
    zhǔ
    wēng
    chén
    wài
    rén
    sān
    shí
    míng
    guāng
    <
    b
    r
    >
    mén
    guàn
    yuán
    zhòng
    huā
    jiàn
    lǎo
    cāng
    <
    b
    r
    >
    yǒu
    cái
    shì
    shì
    guī
    sēng
    fáng
    <
    b
    r
    >
    zhī
    jūn
    feī
    rán
    néng
    liáng
    <
    b
    r
    >
    shǐ
    zhī
    tóng
    guó
    xuān
    jìng
    xiāng
    wàng
    <
    b
    r
    >
    zhòng
    绿
    jié
    xià
    weí
    lǎo
    hóng
    zhù
    chūn
    zhuāng
    <
    b
    r
    >
    jūn
    zuò
    lìng
    fēng
    kuáng

原文: 朝衫冲晓尘,归帽障夕阳。
日月马上过,诗书箧中藏。
心疑长安人,一一如我忙。
城西有佳友,延我步闲坊。
入门见主人,谢客无簪裳。
蒲团乌皮几,密室留妙香。
门前佳木阴,堂后罗众芳。
饭客炊雕胡,旨酒来上方。
盈盈双鬟女,身小未及床。
执板歌一声,宾主无留觞。
嗽井消午醉,扫花坐晚凉。
主翁尘外人,三十辞明光。
闭门自灌园,种花见老苍。
有才不试事,归卧野僧房。
知君非徒然,顾我不能量。
始知同一国,喧静自相忘。
众绿结夏帷,老红驻春妆。
何惜君马蹄,坐令风雨狂。



猜您喜欢

寒食赠游客

宋代 张耒

阴阴画暮映雕栏,一缕微香宝篆残。
寒食园林三月近,落花风雨五更寒。
筝调宝柱弦初稳,酒满金壶饮未干。
明日踏青郊外去,绿杨门巷系雕鞍。

题南禅院壁二首

宋代 张耒

乞食高僧午未归,秋庭落叶日晖晖。
萧条古寺松阴下,檐铎风中乳鸽飞。

祗答延州安抚吴宣徽

宋代 宋祁

共看仙山玉树秋,从簪朝笏记同游。
调元遂庆登三府,抱帙惟堪读九丘。
重印垂腰荣拥节,征鞍摩体忝为州。
如何却舐投残笔,敢与阳春接唱酬。