《为张英公赋瑞芝》原文赏析

  • weí
    zhāng
    yīng
    gōng
    ruì
    zhī
  • [
    míng
    dài
    ]
    kuān
  • weǐ
    zaī
    dìng
    xìng
    wáng
    zàng
    yàn
    shān
  • fén
    shàng
    qióng
    beī
    tài
    shǐ
    wén
    shū
    píng
    dìng
    jiāo
    nán
  • weí
    wáng
    bǎi
    wàn
    shī
    tiān
    shǐ
    使
    tiǎn
    西
    nán
  • liáng
    jiāng
    shàng
    jīng
    shēng
    kuí
  • jiāng
    jūn
    tóng
    zhù
    shí
    zuò
    qióng
    beī
  • lián
    miè
    xīn
    zhú
    yún
  • píng
    shēng
    hèn
    suǒ
    xiè
    fén
    shàng
    shū
    huà
    weí
    líng
    zhī
  • rán
    tiān
    zhōng
    qiǎn
    ruì
    biǎo
    zhī
  • guān
    shì
    jiān
    zhī
    cǎo
    cháng
    yǒu
    shuí
    huáng
    huáng
    dǒu
  • jiāng
    mén
    yǒu
    dēng
    tán
    zhaī
    chù
    réng
    guī
    cáo
    weǐ
    shǒu
  • zhī
    biàn
    便
    zuò
    zhàng
    xià
    piān
    kàn
    zhǐ
    shòu
  • jiàn
    yún
    zhōng
    feī
    bào
    jīng
    shī
    chǒu
    wén
    fēng
    lián
    zǒu

原文: 伟哉定兴王,卜葬燕山麓。
坟上穹碑太史文,大书平定交南录。
惟王昔统百万师,天子使殄西南夷。
富良江上旌旗度,生縳渠魁黎季犁。
伏波将军立铜柱,何如伐石作穹碑。
独怜灭胡心,不逐胡云移。
平生遗恨无所泄,坟上倏化为灵芝。
不然天意惜忠义,故遣瑞物以表之。
我观世间芝草亦常有,谁似煌煌大如斗。
将门有子复登坛,摘处仍归曹伟手。
此芝便合作如意,帐下偏禆看指授。
岂不见云中飞报入京师,丑虏闻风连夜走。



猜您喜欢

还至沙河

明代 吴宽

高陵回望白云中,匹马南归从两童。
朔旦正临长至日,昨朝犹起不周风。
谷深落叶填能满,桥断层冰结自通。
便买村醪成一醉,喜闻乡老话年丰。

奉和郑相公以考功十弟山姜花俯

唐代 刘禹锡

采撷黄姜蕊,封题青琐闱。
共闻调膳日,正是退朝归。
响为纤筵发,情随綵翰飞。
故将天下宝,万里与光辉。

和宣武令狐相公郡斋对新竹

唐代 刘禹锡

新竹翛翛韵晓风,隔囱依砌尚蒙笼。
数间素壁初开后,一段清光入坐中。
欹枕闲看知自适,含毫朗咏与谁同。
此君若欲长相见,政事堂东有旧丛。