《西庵寺》原文赏析

  • 西
    ān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    huáng
    dàn
  • shèng
    chà
    yōu
    shēn
    zhěn
    xiàn
    西
    lái
    zhèng
    zhí
    mèng
    dōng
    shí
  • suī
    huì
    yuǎn
    mén
    kān
    kòu
    xìng
    yǒu
    táo
    qián
    jià
    suí
  • shì
    tài
    jiē
    qián
    cháo
    jǐn
    槿
    suì
    hán
    yún
    wài
    lǎo
    sōng
    zhī
  • běn
    shì
    lín
    quán
    dào
    níng
    cán
    màn
    shī
    tóng
    shàng
    shū
    juàn
    èr

原文: 胜刹幽深枕县西,我来正值孟冬时。
虽无慧远门堪叩,幸有陶潜驾可随。
世态阶前朝槿色,岁寒云外老松枝。
繄余本是林泉客,到此宁惭漫赋诗(同上书卷二八)。



猜您喜欢

试心石①

宋代 黄希旦

屏列郡南隅,子真常此憩。
雨欲泽人间,云霞先掩蔽(清王琛光绪《邵武府志》卷三)。

清平乐 其二 杨侯书院闻酒所奏

宋代 张孝祥

油幢画戟。
玉铉调春色。
勋阀诸郎俱第一。
风流前辈敌。
玉人双鞚华□。
翠云深处消摇。
有客留君东阁,时闻风下笙箫。

减字木兰花 其八 赠尼师,旧角奴

宋代 张孝祥

吹箫泛月。往事悠悠休更说。
拍碎琉璃。始觉从前万事非。
清斋净戒。休作断肠垂泪债。
识破嚣尘。作个逍遥物外人。