《肖甫送至天雄故城因观宋大观五》原文赏析

  • xiào
    sòng
    zhì
    tiān
    xióng
    chéng
    yīn
    guān
    sòng
    guān
  • [
    míng
    dài
    ]
    mín
    biǎo
  • fēng
    chuī
    chéng
    shì
    dǎo
    zhēng
    chē
    beǐ
    zhǐ
    yàn
    shān
    dào
  • dào
    bàng
    qióng
    beī
    shí
    zhàng
    shuāng
    fēng
    qīng
    cǎo
  • xíng
    shì
    kaī
    chén
    shā
    liáng
    gōng
    xián
    juē
  • wǎn
    chū
    jiān
    kuò
    luò
    zhèng
    leì
    yán
    láng
  • jīn
    xiè
    jiāo
    shǒu
    chè
    shēng
    lóng
    shé
  • shuí
    néng
    sòng
    lìng
    zhǔ
    qiān
    zài
    chóng
    cāo
    heī
  • gōng
    zhōng
    cái
    rén
    pěng
    yàn
    diàn
    殿
    qián
    cháng
    shì
    dēng
    chuáng
  • bái
    xuān
    zhào
    tiān
    xióng
    shǔ
    xián
    zhǐ
    weǐ
    fēn
    huá
    chóng
  • diāo
    juān
    wǎn
    yǎn
    huáng
    juàn
    diǎn
    shàng
    yǒu
    chéng
    píng
    fēng
  • guī
    chī
    bàn
    bān
    tóng
    shāo
    fén
    niú
    jiǎo
  • tóng
    xiān
    xián
    yáng
    huā
    shí
    zōng
    xún
    gèn
    yuè
  • tíng
    cān
    chuò
    shèng
    beī
    kuàng
    shì
    yóu
    tíng
    shǒu
    shí
  • guān
    mén
    lìng
    yǐn
    féng
    yíng
    chù
    gēng
    shuō
    yáng
    gōng
    céng
    guò
    zhī

原文: 风吹古城势欲倒,征车北指燕山道。
道傍穹碑十丈馀,雨剥霜封卧青草。
我行拂拭开尘沙,良工独苦咸咨嗟。
婉丽似出虞秘监,廓落正类颜琅琊。
金薤离披立蛟鹄,赤手欲掣生龙蛇。
谁其能此宋令主,千载重操黑帝矩。
宫中才人捧砚立,殿前常侍登床取。
白麻宣诏赐天雄,署衔纸尾纷华虫。
雕镌琬琰勒黄绢,典雅尚有承平风。
可惜龟螭半斑剥,牧童烧焚牛砺角。
铜仙何日去咸阳,花石无踪寻艮岳。
停骖啜古不胜悲,况是邮亭把手时。
关门令尹逢迎处,更说羊公曾过之。



猜您喜欢

娄东荆石公饷菊赋谢

明代 申时行

一水能通贯月槎,九秋偏赠傲霜花。
琼枝濯濯深含露,紫艳丛丛细吐霞。
开傍松轩成晚节,分来蓬岛是仙葩。
试论禁苑追陪日,何似园林乐事赊。

对菊

明代 申时行

独坐高斋汎羽觞,且看丛菊媚重阳。
繁英乍吐丹霞色,冷艳全分白雪香。
好共清幽矜晚节,偏从摇落殿秋光。
疏花短发能相倚,三径犹怜岁月长。

答吴乐善送菊

明代 陈献章

两茎何处萎霜根,路入庐山不问村。
佳节总非前日月,新香犹袅旧龙门。
气清天与金行秀,色浅人知土德尊。
今日渊明不能领,倒巾檐下弄诗魂。