《过大夷滩》原文赏析

  • guò
    tān
  • [
    míng
    dài
    ]
    yuán
    yìng
    wén
  • zhōu
    rén
    hàn
    fān
    shí
    sān
    guò
    tān
  • yǒu
    shēn
    weí
    wáng
    shì
    shú
    shǐ
    使
    bēn
    zǒu
    jiān
  • tān
    liú
    tuān
    tān
    shí
    dùn
    shàng
    zhī
    zhēn
    nán
    xià
  • jīng
    zhōu
    shī
    jiè
    zhī
    zaī
    yuǎn
    dào
    zhī
    rén
    weí
    lái
  • guò
    xiǎn
    è
    máng
    rán
    xīn
    beī
  • juē
    xiǎo
    hǒu
    měng
    shòu
    weí
    zhī
  • ān
    záo
    shān
    qiān
    rèn
    huá
    xiōng
    wán
    weí
    tǎn
  • jiā
    yǒu
    míng
    wēn
    táng
    chōng
    qiě
    píng
    cháng
  • rèn
    liǎng
    weí
    xiǎn
    yòng
    zhěn
    guī
    xiāng

原文: 舟人热汗如雨翻,十日三过大夷滩。
有身不为驱王事,孰使奔走于其间。
滩流湍急滩石顿,屹上知苦真难下。
惊疾舟师戒之哉,远道之人胡为来。
过兹险恶途,茫然心悲哀。
吁嗟大夷及小夷,吼如猛兽胡为之。
安得凿山五千仞,划汝凶顽为坦夷。
吾家有溪名温塘,不冲不激且平常。
任汝两夷自为险,不用拂枕归吾乡。



猜您喜欢

青霞洞

明代 韩鸣金

散步觅丹丘,青霞晚更幽。
楼居人已远,赋就我还留。
隔树閒云度,当檐宿雨流。
登临殊未惬,更欲跨苍虬(以上清温汝能《粤东诗海》卷三六)。

石洞

明代 韩鸣金

结屋随幽境,真成一洞天。
寒流听洗耳,怪石坐挥弦。
客到湖光净,庭空树影悬。
俗缘怜未了,吟望独遒然。

寒食

清代 曹锡圭

禁烟时节正东风,蝶舞莺啼恋落红。
一寸回肠十年事,都来夜半雨声中。