《次韵陈郎中再赋孤山梅》原文赏析

  • yùn
    chén
    láng
    zhōng
    zài
    shān
    meí
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhōu
    zhī
  • nán
    zhī
    xiān
    huí
    beǐ
    zhī
    gǎo
    shān
    shuí
    xiàng
    huā
    qián
    dǎo
    láng
    lǎo
    chóu
    duō
    láng
    lián
    huā
    weí
    shuí
    nǎo
    jīn
    nián
    dōng
    wēn
    xuě
    chí
    西
    shèng
    zháo
    huā
    zǎo
    jiù
    shí
    chù
    shì
    zuò
    shī
    chù
    luò
    héng
    zhī
    weí
    shuí
    hǎo
    qīng
    shuāng
    zháo
    shù
    yuè
    mǎn
    zhī
    bái
    xuě
    duī
    huā
    mén
    sǎo
    shuí
    néng
    tiě
    shí
    cháng
    lài
    yǒu
    guǎng
    广
    píng
    wén
    lǎo
    jiè
    lìng
    xiào
    yǒu
    yán
    xīn
    shī
    cǎo
    guī
    xún
    shǒu
    zhòng
    táo
    huā
    tòng
    jiǎn
    fán
    zhī
    tóu
    yǒu
    hào

原文: 南枝先回北枝槁,玉山谁向花前倒。庾郎已老怕愁多,何郎怜花为谁恼。今年冬温得雪迟,西湖地胜着花早。旧时处士作诗处,篱落横枝为谁好。清霜着树月满枝,白雪堆花门不扫。丽句谁能铁石肠,赖有广平文独老。借令一笑有馀妍,赋此新诗不须草。归寻手种桃李花,痛剪繁枝投有昊。



猜您喜欢

凤巢山 其一

宋代 王蕃

古邑荒凉瞰小溪,青山高与白云齐。
凤凰飞去巢阿阁,未肯重来觅故栖。

杼峰

宋代 汪勃

夏后峰前思盛业,鲁公亭畔忆孤忠。
吴兴胜地东南会,震泽嵎山在眼中(明程敏政《新安文献志》卷五六)。

寿太师 其九

宋代 吴顺之

万古丛中见玉英,天教正味合和羹。
枝头春色无穷在,乞与年年荐寿觥(以上《新编通用启劄截江网》卷四)。