《诮胡同巡①》原文赏析

  • qiào
    tóng
    xún
  • [
    sòng
    dài
    ]
    huá
    yuè
  • yuè
    yóu
    shí
    qīng
    xiōng
    cháng
    guò
  • mén
    xīn
    lún
    shì
    nài
    jiǔ
    liáng
    feī
  • yuè
    jīn
    chéng
    dàn
    xiàng
    chéng
    cǎn
    shū
  • kūn
    qíng
    sài
    fèn
    rǎng
    gǎn
    cháng
    zhě
    chē
  • cháng
    wén
    rén
    jiāo
    qióng
    qīn
    shū
  • guì
    xiāng
    wàng
    yǒu
    zhōng
    hái
    yǒu
    chū
  • xiōng
    sān
    zài
    bié
    yǐn
  • zhōng
    jiān
    jiàn
    xīn
    weì
    yún
  • xiāng
    tiān
    yún
    tāo
    shū
    yàn
  • wén
    jià
    huí
    xuān
    mén
  • xiāng
    wén
    xiāng
    bié
    jué
    liáng
    chóu
    chú
  • cháng
    wén
    yǐng
    zhōng
    rén
    jié
    qiáo
  • yòu
    wén
    huái
    nán
    wáng
    shòu
    xíng
  • yuè
    jiǎn
    shī
    shēn
    duò
  • zhuàng
    shì
    shì
    yóu
    ěr
  • shì
    fēn
    xiāo
    rǎng
    tuō
    nán
    xiāng
  • yuàn
    xiōng
    zhào
    hái
    weī
    rán
    fèng
    zhōng
    chú
  • qián
    yán
    西
    tán
    xiào
    kàn
    lián
  • huò
    guò
    zhào
    weí
    yuè
    shēng
  • xūn
    fēng
    yǒu
    liáng
    biàn
    便
    dāng
    bài
    píng
    ān
    shū

原文: 岳昔游时卿,兄尝过敝庐。
扪心论事业,耐久良非虚。
岳今隶城旦,气象诚惨舒。
髡黥塞粪壤,敢辱长者车。
尝闻古人交,穷达无亲疏。
富贵不相忘,有终还有初。
与兄三载别,无日不引裾。
中间喜一见,欣慰云何如。
相去天一涯,云涛疏雁鱼。
忽闻夙⑴驾回,喜色喧门闾。
相闻即相别,厥意良踌躇。
尝闻郢中人,结客于樵渔。
又闻淮南王,受德于刑馀。
岳既不自检,失身堕籧篨。
壮士视一死,其犹尔欷歔。
势分已霄壤,孤托难相于。
愿兄此召还,巍然奉中除。
前岩与西阁,谈笑看连茹。
或过赵可父,为岳声起居。
薰风有良便,当拜平安书。



猜您喜欢

青楼赠别(次甘州老人韵)

宋代 华岳

笛声吹彻玉楼寒,金鸭香消更漏残。
含泪欲挥羞不敢,倩他银烛向人弹。

舍后丈地令人植花种竹闷则邀清

宋代 华岳

有地都来一丈馀,垦锄元不费工夫。
匝墙先种竹三本,绕槛却栽花数株。
风伯唤来烦解佩,月娥邀得醉携壶。
凭君试向蓬莱问,还有神仙似我无。

铜陵县端午日寄兄弟二首·寄经

宋代 孔武仲

柳浦移舟带雨行,奔波南北是平生。
忽惊佳节临端午,还记当年客禁城。
丹杏饤盘深簇火,碧醪倾盏酽堆饧。
菖薄角粽俱如旧,何事樽前醉不成。