《恭和御制赐史浩古诗(丁酉十一月》原文赏析

  • gōng
    zhì
    shǐ
    hào
    shī
    dīng
    yǒu
    shí
    yuè
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhōu
  • yuè
    cóng
    sān
    dài
    hái
    suì
    yuè
    guò
    qiān
    ?
    ?
  • shí
    xián
    jūn
    dào
    weì
    chén
    zhǐ
  • huáng
    huáng
    táng
    tài
    zōng
    xūn
    zài
    suǒ
  • kòu
    rǎng
    sǎo
    chú
    mán
    zhì
    zhǐ
  • xún
    liáng
    jùn
    huì
    zhèng
    kuān
    shì
  • zhōng
    xián
    yǎn
    bān
    lián
    qiè
    jiàn
  • guān
    luó
    bīng
    yán
    xué
    pìn
    shì
  • mín
    shēng
    ān
    guó
    shì
    tài
    shān
  • huáng
    xīn
    guò
    zhī
    fēng
    xià
    jiǔ
    wàn
  • zhōng
    hòu
    peí
    běn
    gēn
    wén
    càn
    huá
    ruǐ
  • chún
    shì
    zhēn
    guān
    xiāng
    biǎo
  • shǔ
    chē
    shàng
    tāo
    jiāng
    liè
    zhàng
    huái
    shuǐ
  • chǔn
    xūn
    shì
    yuán
    zuò
    mín
    táng
    gǎi
    zuò
    tài
    qīng
  • zuò
    lìng
    yíng
    tún
    zhòng
    jiǔ
    feì
    qiǔ
    liáng
    zhì
  • zhōng
    yuán
    yàn
    láng
    tān
    zhū
    jiāng
    kōng
    shì
  • ān
    guàn
    lái
    gòng
    chǐ
    yǒu
    zhǐ
  • liù
    hún
    jiā
    gēng
    sāng
    shèng
    shēng
    chǐ
    齿
  • yuàn
    yán
    jiǎng
    zhì
    dào
    xiān
    dāng
    yǒu
  • rén
    rén
    zhì
    huàn
    zài
    weì
    zhǐ
  • ér
    kuàng
    qián
    shǐ
    zhōng
    shì
    xún
  • weì
    yīng
    zhuǎ
    wáng
    weì
    jiān
    ěr
  • chù
    zhōng
    lài
    fáng
    shòu
    wàng
  • wén
    guó
    zhèng
    dàn
    jiàn
    chē
    tóng
    guǐ
  • shú
    yún
    dào
    nán
    qiān
    yuē
    jīn
    wáng
    shì
  • cùn
    yīn
    shèng
    suǒ
    jìng
    shèng
    fāng
  • gān
    sān
    miáo
    xiào
    xún
    ěr
  • chèng
    rén
    zhuàn
    weì
  • dōng
    beǐ
    huì
    jiàn
    cháo
  • nán
    shān
    zhú
    dān
    xià
    gōng
    nán
  • guǎn
    màn
    xiàn
    jiāng
    nài
    zhī

原文: 粤从三代还,岁月过千??。
时岂无贤君,道未契宸旨⑴。
煌煌唐太宗,勋业在所喜。
寇攘既扫除,蛮貊毕至止。
循良布郡邑,惠政宽狱市。
忠贤俨班联,切谏柅浮靡。
关辅罗府兵,岩穴聘奇士。
民生覆盂安,国势泰山倚。
皇心期过之,风下九万里。
忠厚培本根,文物粲华蕊。
淳熙视贞观,何啻相表里。
属车尚涛江,列障隔淮水。
蠢兹獯鬻氏(原作民,据《玉堂杂记》改),作我太清滓。
坐令营屯众,久费糗粮峙。
中原厌狼贪,诸将空虎视。
安得贯砮楛,来贡尺有咫。
六合混一家,耕桑盛生齿。
愿言讲治道,先务当有几。
欲仁斯仁至,患在未举趾。
而况前史中,遗事可寻理。
卫英爪与牙,王魏目兼耳。
处中赖房杜,虚受忘彼此。
不闻国异政,但见车同轨。
孰云古道难,佥曰今王是。
寸阴胜所竞,盛德日方起。
舞干格三苗,其效七旬尔。
轲称仁无敌,传谓礼可已。
东鞮及北女,会见朝玉戺。
南山竹易殚,陛下功难纪。
儒馆谩献歌,将奈词之骳。



猜您喜欢

宁晋李照磨筑室奉亲名曰芝室索

宋末元初 陆文圭

口诵严君口授书,手提慈姥手缝衣。
寸草安能报春晖,远志不敢回当归。
嗟儿客宦游有方,舅姑晨兴妇在旁。
手供鲑菜晡下堂,几席代汝亲扶将。
白云英英赵州山,玉琴石榻窗户閒。
上池饮罢燕坐间,生香满室光照颜。
钟英毓秀自乃翁,草木臭味将毋同。
借锄取帚面发红,偕饮甘露薰祥风。

古意四首寄张可与孙晋卿 其二

宋末元初 陆文圭

长松百尺荫官街,街吏斧锯充官柴。
高寒自是饱风雪,岁晚只合居穷崖。

古意四首寄张可与孙晋卿 其三

宋末元初 陆文圭

老翁持镜向市卖,铜光的皪秋水清。
丑妇鉴容惊堕地,想渠嫌杀太分明。