《登望京楼》原文赏析

  • dēng
    wàng
    jīng
    lóu
  • [
    qīng
    dài
    ]
    wáng
    shì
  • weī
    weī
    lóu
    yún
    weī
    zhàn
    duàn
    chūn
    fēng
    bǎi
    chǐ
    tái
  • dōng
    jǐn
    fān
    shuǐ
    西
    lái
    shuǎng
    tài
    xíng
    kaī
  • xīn
    cuī
    jué
    dān
    yān
    xiá
    diǎn
    绿
    tái
  • shàng
    wàng
    jīng
    lóu
    wàng
    yuǎn
    shǔ
    mài
    xiù
    shǐ
    使
    rén

原文: 巍巍楼阁倚云隈,占断春风百尺台。
东去锦帆淇水合,西来爽气太行开。
如新榱桷存丹雘,极目烟霞点绿苔。
莫上望京楼望远,《黍离》《麦秀》使人哀。



猜您喜欢

绝句

清代 王士禄

记得佳辰吊汨罗,客怀长昼费销磨。
朅来夕院愁如洗,为听兰娘一曲歌。

石门县

清代 王士禄

落日石门路,语溪明夕波。
女墙才数尺,一半入藤萝。

古意

清代 髡残

瘗琴峨嵋巅,知音何寥寥!
埋骨易水旁,侠士魂难招。
物性不可违,岂必漆与胶。
常恨士不遇,白首空萧骚。