《绵》原文赏析

  • mián
  • [
    xiān
    qín
    ]
    shī
    jīng
  • mián
    mián
    guā
    dié
  • mín
    zhī
    chū
    shēng
  • gōng
    táo
    táo
    xué
    weì
    yǒu
    jiā
    shì
    zhāng
  • gōng
    lái
    cháo
    zǒu
  • shuài
    西
    shuǐ
    zhì
    xià
  • yuán
    jiāng
    lái
    èr
    zhāng
  • zhōu
    yuán
  • yuán
    shǐ
    yuán
    móu
    yuán
    guī
  • yuē
    zhǐ
    yuē
    shí
    zhù
    shì
    sān
    zhāng
  • nǎi
    weì
    nǎi
    zhǐ
    nǎi
    zuǒ
    nǎi
    yòu
  • nǎi
    jiāng
    nǎi
    nǎi
    xuān
    nǎi
  • 西
    dōng
    zhōu
    yuán
    zhí
    shì
    zhāng
  • nǎi
    zhào
    kōng
    nǎi
    zhào
    shì
    jiā
  • shéng
    zhí
    suō
    bǎn
    zài
    zuò
    miào
    zhāng
  • jiù
    zhī
    zhī
    hōng
    hōng
  • zhù
    zhī
    dēng
    dēng
    xuē
    féng
    féng
  • bǎi
    jiē
    xìng
    shèng
    liù
    zhāng
  • nǎi
    gāo
    mén
    gāo
    mén
    yǒu
    kàng
  • nǎi
    yìng
    mén
    yìng
    mén
    jiāng
    jiāng
  • nǎi
    zhǒ
    róng
    chǒu
    yōu
    xíng
    zhāng
  • tiǎn
    jué
    yùn
    yǔn
    jué
    wèn
  • zuò
    xíng
    dào
    duì
  • hún
    weí
    huì
    zhāng
  • ruì
    zhì
    jué
    chéng
    wén
    wáng
    juě
    jué
    shēng
  • yuē
    yǒu
    shū
    yuē
    yǒu
    xiān
    hòu
    yuē
    yǒu
    bēn
    zòu
    yuē
    yǒu
    jiǔ
    zhāng

原文: 绵绵瓜瓞。
民之初生,自土沮漆。
古公亶父,陶复陶穴,未有家室。(一章)
古公亶父,来朝走马。
率西水浒,至于岐下。
爰及姜女,聿来胥宇。(二章)
周原膴膴,菫荼如饴。
爰始爰谋,爰契我龟。
曰止曰时,筑室于兹。(三章)
乃慰乃止,乃左乃右。
乃疆乃理,乃宣乃亩。
自西徂东,周爰执事。(四章)
乃召司空,乃召司徒,俾立室家。
其绳则直,缩版以载,作庙翼翼。(五章)
救之陾陾,度之薨薨。
筑之登登,削屡冯冯。
百堵皆兴,鼛鼓弗胜。(六章)
乃立皋门,皋门有伉。
乃立应门,应门将将。
乃立冢土,戎丑攸行。(七章)
肆不殄厥愠,亦不陨厥问。
柞棫拔矣,行道兑矣。
混夷駾矣,维其喙矣。(八章)
虞芮质厥成,文王蹶厥生。
予曰有疏附,予曰有先后,予曰有奔奏,予曰有禦侮。(九章)



猜您喜欢

愚溪二首

宋代 刘克庄

草圣木奴安在哉,荒榛无处认池台。
伤心惟有溪头月,曾识仪曹半面来。

杂咏七言十首

宋代 刘克庄

聪明不及前时久,惟鼻犹能嗅臭香。
老去无端都塞了,不分鲍肆与兰房。

又采荔一首

宋代 刘克庄

我已归寻乌石路,人谁肯顾雀罗门。
荔三百颗犹能啖,椿八千秋不足言。
唐贡华清劳岁岁,宋蠲驿置惠元元。
客询老子休粮诀,丹实漫山更满村。