《新亭》原文赏析

  • xīn
    tíng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    wáng
  • shàng
    xīn
    tíng
    yuàn
    shèng
    huāng
    chéng
    yáo
    luò
    yān
    níng
    <
    b
    r
    >
    cuì
    yún
    xiàn
    beī
    xiāng
    shuǐ
    wǎn
    kōng
    wén
    mào
    líng
    <
    b
    r
    >
    qiū
    guǎn
    shù
    sài
    fēng
    zhàn
    lóu
    rén
    sàn
    piāo
    dēng
    <
    b
    r
    >
    tái
    yuǎn
    guān
    shān
    huí
    shǒu
    yīn
    yún
    wàn
    céng

原文: 独上新亭怨不胜,荒城摇落暮烟凝。
翠筠无限悲湘水,玉碗空闻泣茂陵。
秋馆树赛风战叶,夜楼人散雨飘灯。
紫台路远关山隔,回首阴云几万层。



猜您喜欢

啄木

宋代 薛季宣

蝎谮区区切考求,饥肠一饱又何尤。
要能去蠹无遗种,寥落空林死便休。

雨中鹤唳

宋代 薛季宣

十万虚屯野次兵,不逢苻诏寿阳城。
愁云惨淡雨来急,鸣鹤一声天未晴。

戏作赠别效东坡体次其韵

宋代 薛季宣

茹菜羹时尝苦忆,摴蒱无路塞行期。
难逢莫恨丝长断,金锁开缄自有时。