《南天竺花》原文赏析

  • nán
    tiān
    zhú
    huā
  • [
    sòng
    dài
    ]
    dǒng
    gǎo
  • fěn
    hóng
    duǒ
    shèng
    zān
    gēn
    jiù
    lǐng
    shēn
  • suì
    绿
    zǎn
    zhī
    shǔ
    guò
    luán
    zhī
    hóng
    tòu
    shuāng
    qīn
  • liáng
    fēn
    yóu
    zhāng
    gài
    xiù
    jié
    tiáo
    jià
    qín
  • zháo
    huā
    kaī
    huā
    xiè
    chù
    jià
    shān
    tíng
    pàn
    shí
    chí
    yīn
    tóng
    shàng
    shū
    èr
    sān
    èr

原文: 粉红朵子不胜簪,何日移根鹫岭深。
碎颗绿攒知暑过,栾枝红透得霜侵。
凉分细叶犹张盖,秀结枯条可架禽。
忆着花开花谢处,假山亭畔石池阴(同上书页二三二一)。



猜您喜欢

保叔塔

宋代 董嗣杲

咸平曾有募缘僧,遍走街坊负叔称。
定力一坚无外想,窣波七级可中兴。
愚夫春日烧冥??,道者昏时炙梵灯。
祗怪青龙行雨过,烟云遍护最高层。

雨窗夜感

宋代 董嗣杲

风窗停暑雨,竹簟展寒波。
酒醒乾坤小,林昏鸟雀多。
凉堂喧管钥,秋戍淬弓戈。
殊感征行苦,悲蛩咽楚莎。

挽朱枢言

宋代 吴芾

持心常近厚,遇事不辞难。
早岁曾攀桂,中年更握兰。
盛名驰海内,素望耸朝端。
尚有清芬在,流光永后观。