《拟古》原文赏析

  • [
    sòng
    dài
    ]
  • hàn
    guāng
    weì
    weí
    xiōng
    sǎo
    <
    b
    r
    >
    shuí
    zhī
    hán
    wáng
    xìn
    běn
    shì
    ér
    <
    b
    r
    >
    shí
    zhù
    jiāng
    tán
    zhě
    shī
    <
    b
    r
    >
    zhōng
    xìng
    píng
    xīn
    mǎng
    cháng
    jiàn
    zhū
    meí
    <
    b
    r
    >
    huáng
    tiān
    shēng
    xiǎo
    suí
    <
    b
    r
    >
    dǎo
    lìng
    hán
    shēng
    weí
    <
    b
    r
    >
    yǒng
    yán
    guān
    jué
    chéng
    yuán
    shū
    fāng
    guī
    <
    b
    r
    >
    tiān
    dìng
    ěr
    biàn
    huà
    yìng
    shí
    <
    b
    r
    >
    shào
    xiǎo
    nòng
    wén
    hàn
    néng
    ó
    shī
    <
    b
    r
    >
    shí
    xué
    zhuì
    wén
    jiǎn
    zhōng
    chōu
    <
    b
    r
    >
    qīng
    yún
    guān
    shí
    jiǔ
    míng
    xīn
    zhī
    <
    b
    r
    >
    nán
    yuán
    yàn
    xiào
    qiè
    <
    b
    r
    >
    gān
    xīn
    qióng
    yán
    zhōng
    shū
    shí
    huáng
    guā
    <
    b
    r
    >
    gǎo
    xián
    zhaī
    bǐng
    weī
    shàng
    <
    b
    r
    >
    gāo
    shì
    shèng
    zhě
    shī
    màn
    yán
    <
    b
    r
    >
    shuí
    xìn
    gān

原文: 汉光昔未遇,颇为兄嫂欺。
谁知韩王信,本是屠沽儿。
他时筑将坛,意气帝者师。
中兴屏新莽,长剑诛赤眉。
皇天生一物,大小随其资。
倒令饥与寒,何以生育为。
永言观厥成,圆璧殊方圭。
天意定不尔,变化应须时。
少小弄文翰,把笔能哦诗。
十五学缀文,如茧中抽丝。
青云付达官,十九名新知。
南辕异燕路,鄙笑无挈提。
甘心穷阎中,疏食黄瓜虀区区蠹鱼习。
槁死不可医。闲斋秉微尚,
高视圣者师。谩言苦如荼,
谁信甘如饴。



猜您喜欢

送观复机宜荣侍南游二首

宋代 苏泂

友谊平生少,心期远近同。
略无时俗气,信有古人风。
几谏知吾子,忠言在若翁。
南州须趣召,先寄状元红。

和赵宫管看梅三首

宋代 苏泂

水边山下懒寻伊,折放瓶中看一枝。
一片飞来沾砚滴,似嗔老子不题诗。

次韵九兄秋吟五首

宋代 苏泂

不于乌鹊桥边见,定向笙箫鹤上逢。
淅淅萧萧到荷叶,今年秋不属梧桐。