《苍溪山寺》原文赏析

  • cāng
    shān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    wén
    tóng
  • zhèng
    fēng
    gāo
    suì
    cāng
    xiàn
    <
    b
    r
    >
    céng
    bào
    lín
    yǒu
    zàng
    cōng
    <
    b
    r
    >
    chū
    chuán
    weī
    dèng
    yīn
    suǒ
    zhuàn
    <
    b
    r
    >
    shàng
    dào
    jīn
    xiān
    jiā
    yuán
    kōng
    liè
    tái
    diàn
    殿
    <
    b
    r
    >
    xiū
    huáng
    guà
    xiàn
    liū
    zuò
    jiào
    yán
    shǔ
    biàn
    <
    b
    r
    >
    lǎo
    sēng
    xiǎo
    jīng
    lún
    yán
    guàn
    chuān
    穿
    <
    b
    r
    >
    yǐn
    shàng
    gāo
    lán
    gān
    jiāng
    miàn
    <
    b
    r
    >
    liáo
    liáo
    bǎi
    neì
    shān
    shuǐ
    jìn
    guān
    <
    b
    r
    >
    shuí
    weì
    zhōng
    suǒ
    jiàn
    jiē
    suǒ
    yuàn
    <
    b
    r
    >
    tīng
    zhōu
    bái
    niǎo
    jǐng
    qīng
    yān
    sàn
    <
    b
    r
    >
    wàng
    guī
    shū
    zhōng
    yán
    pàn
    <
    b
    r
    >
    xià
    sōng
    mén
    shàng
    guài
    zhōu
    rén
    huàn

原文: 正午风色高,遂泊苍溪县。
层崖抱林木,有寺藏葱蒨。
出船步危磴,荫密颇索转。
上到金仙家,缘空列台殿。
修篁挂县溜,坐觉炎暑变。
老僧晓经论,言语何贯穿。
引我上高阁,阑干俯江面。
寥寥百里内,山水尽奇观。
谁谓羁旅中,所见皆所愿。
汀洲白鸟聚,井邑青烟散。
乐此暮忘归,疏钟起岩畔。
徒倚下松门,尚怪舟人唤。



猜您喜欢

有会而作

宋代 范成大

拙是天资嬾是真,本来何用戒香薰。
强阳气尽冥恩怨,杜德机深泯见闻。
念即动时漂鬼国,心空随处走魔军。
室中已自空诸有,休负天机与地文。

次韵曾仲躬侍郎同登伏龟二绝

宋代 范成大

带束江淮翠岫围,掌窥台殿碧鳞差。
刘郎句里登临眼,压倒三江二水诗。

二偈呈似寿老

宋代 范成大

法法刹那无住,云何见在去来。
若觅三心不见,便从不见打开。
孟说所过者化,庄云相代乎前。
何处安身立命?饥餐渴饮困眠。