《渡黄河》原文赏析

  • huáng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jīn
    cháo
    jìn
  • huáng
    jiǔ
    mén
    dāng
    zhèng
    yáng
  • huán
    èr
    qiān
    píng
    yǎn
    shì
    zhōng
    yāng
  • zhòng
    liú
    bēn
    huì
    quán
    shì
    liáng
  • jīn
    qián
    suì
    feì
    shū
    dǎo
    jiān
    fáng
  • wǎng
    nián
    beǐ
    shàng
    xuě
    shēng
    hán
    liáng
  • céng
    bīng
    xià
    qiāo
    rán
    xīn
    beī
    shāng
  • jīn
    nán
    hóng
    jìng
    yáng
  • hán
    zhuó
    jiàn
    běn
    xìng
    qīng
    liú
    cháng
  • guān
    lán
    yóu
    wǎn
    shì
    jīng
    jiù
    jiāng
  • yǒu
    huái
    怀
    miǎn
    nǎng
    dài
    fēn
    shū
    jiāng
  • shuǐ
    xiàn
    nán
    beǐ
    shí
    shì
    qiāng
    rǎng
  • gān
    weì
    qīn
    nán
    jiǔ
    cháng
  • chén
    niàn
    jūn
    guó
    yóu
    xiāng
  • ān
    zhī
    yǒu
    hòu
    shì
    yōu
    zhōng
    zàng
  • lín
    fēng
    shì
    kǎi
    xiǎng
    fān
    jiàn
    beǐ
    máng
  • beǐ
    máng
    duō
    liú
    shuǐ
    máng
    máng
  • shā
    zhōu
    yǒu
    chū
    zhǔ
    qín
    míng
    qiě
    xiáng
  • tiān
    wàng
    chū
    shàng
    sāng

原文: 黄河第九曲,都门当正阳。
环拱二千里,平衍适中央。
众流既奔汇,全势趋齐梁。
金钱岁縻费,疏导兼堤防。
往年忆北上,雨雪生寒凉。
层冰蔽河下,悄然心悲伤。
今我复南渡,洪波静不扬。
含浊见本性,清流讵可常。
观澜莫由挽,易逝惊就将。
有怀缅曩代,分据各殊疆。
一水限南北,时事何抢攘。
干戈日未己,和亲难久长。
孤臣念君国,游子思故乡。
安知有后世,忧乐独中藏。
临风试慨想,倚帆见北邙。
北邙多故物,流水复茫茫。
沙洲有出没,渚禽鸣且翔。
极天望无际,初日上扶桑。



猜您喜欢

谒鄂王祠再叠前韵

清代 金朝觐

北略征衫带血腥,燐燐塞草夜含青。
东窗有计诛名将,南渡何人问虏廷。
遗墨流传争爱惜,停车修谒又重经。
太平天下寻常事,谁向神前一乞灵。

邺中怀古 其二

清代 金朝觐

铜雀台荒霸业灰,岿然冢土邺城隈。
如今片瓦犹珍赏,谁得陈思八斗才。

法华院僧祖月写余真戏赞

宋代 周必大

老子七十七,到处遮人壁。
住世更十年,化身千百亿。