《投徐运使》原文赏析

  • tóu
    yùn
    shǐ
    使
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhào
    fán
  • bái
    shè
    duō
    nián
    jǐng
    jìng
    huāng
    yǒu
    sūn
    hái
    shī
    chāng
    <
    b
    r
    >
    huái
    怀
    yuàn
    shí
    jiǔ
    néng
    shí
    jiǔ
    <
    b
    r
    >
    néng
    lái
    suǒ
    wàng
    hòu
    qián
    shuāng
    cuò
    luò
    <
    b
    r
    >
    cháng
    jiā
    yuǎn
    liáng
    píng
    shēng
    zhī
    huì
    ān
    lǎo
    <
    b
    r
    >
    weí
    tán
    gōng
    qiǎn
    zuò
    láo

原文: 白社多年井迳荒,有孙还复以诗昌。
此怀愿识亦已久,兹日能识亦已久,
兹日能来岂所望。萸后菊前霜错落,
地长家远客凄凉。平生知己晦庵老,
为我谈公遣座劳。



猜您喜欢

七月十月五夜一再梦故舒州使君

宋代 赵蕃

梦回始觉死生分,愁咏江东日暮云。
安得分明再如昨,并须示我玉楼文。