《秋霁》原文赏析

  • qiū
  • [
    qīng
    dài
    ]
    guō
    yùn
  • qiū
    àn
    jiāng
    míng
    xiāo
    tiáo
    jiāng
    shàng
    cūn
  • chán
    shēng
    cuī
    luò
    sōng
    lǎo
    péng
    mén
  • sàn
    dìng
    róng
    ān
    lún
  • nián
    nián
    bié
    leì
    jiàn
    jiù
    hén

原文: 秋霁黯将暝,萧条江上村。
蝉声催落木,松色老蓬门。
聚散复何定,荣枯安足论。
年年离别泪,怕见旧衣痕。


相关标签:秋霁

猜您喜欢

忆莲儿

清代 郭步韫

思儿频倚小楼西,极目云山一望迷。
记得去年离别处,满天风雨暮猿啼。

秋风

清代 郭步韫

漫道秋风好,秋风易白头。
空庭黄叶落,叶叶是离愁。

偈二十七首 其十八

宋代 释绍隆

物宜求新,人宜求旧。
不起于座,现诸威仪。