《观音大士赞》原文赏析

  • guān
    yīn
    shì
    zàn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    shì
    dào
    chōng
  • qiè
    yīn
    shēng
    xiāng
    shì
    rén
    tīng
    ěr
  • yuán
    tōng
    shì
    weí
    yǎn
    ér
    tīng
  • feī
    yǎn
    tīng
    liù
    gēn
    weí
    yòng
  • dāng
    yòng
    shí
    gēn
    jìng
    xiāng
  • zhū
    wǎng
    jiāo
    guāng
    xiāng
    róng
    shè
  • róng
    shè
    xiāng
    zhù
    weì
  • sān
    meì
    shī
    qiè
  • shēng
    tòu
    chū
    shēng
    hǎi
  • yǎn
    chù
    ruò
    wén
    shēng
    ěr
    chù
    jiě
    tuō
  • gòng
    shí
    fāng
    kōng
    tóng
    míng
    guān
    zài
  • zuò
    shì
    zàn
    dìng
    zhāo
    wàng
    zuì
  • zhāo
    wàng
    zuì
    huà
    zhě
    shì
    wàng
  • huà
    zhě
    shì
    wàng
    xiāng
    feī
    zhēn
    shí
  • feī
    zhēn
    shí
    chù
    xiāng
    cháng
    xiàn
    qián
  • yìng
    zuò
    shì
    guān
    shì
    zhēn
    gòng
    yǎng

原文: 一切音声相,是人听以耳。
我圜通大士,唯以眼而听。
非特以眼听,六根互为用。
当其互用时,根境不相杂。
譬如帝珠网,交光相融摄。
即此融摄相,各各住自位。
以此三昧力,普施于一切。
俾不离声色,透出声色海。
眼处若闻声,耳处得解脱。
共證十方空,同名观自在。
我作如是赞,定招妄语罪。
既招妄语罪,画者亦是妄。
画者既是妄,此相非真实。
于非真实处,此相常现前。
应作如是观,是真法供养。



猜您喜欢

出山相

宋代 释道冲

天上星,眼中睛。
星无悟人之意,睛无瞩物之情。
以理而会,自诚而明,究竟何曾有道成。

偈颂十八首

宋代 释如净

衲僧拄杖子,漫漫黑似烟。
西湖九个月,可恶亦堪怜。
忽然飞过鄞江去,搅动沧溟浪拍天。

偈颂十八首

宋代 释如净

漫天大水云翻墨,捲地狂风浪衮山。
掣断丝纶归喝彩,鲸鳌只在此山间。
操舟又入洪波里,愁杀渔翁两鬓斑。