《往复酬和积十馀篇涛不能诗肯堂》原文赏析

  • wǎng
    chóu
    shí
    piān
    tāo
    néng
    shī
    kěn
    táng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    tāo
  • shī
    xìng
    hǎo
    tíng
    yuán
    xiá
    shǎng
  • gāo
    yàn
    jiā
    shí
    lái
    wǎng
  • jiǔ
    zhèng
    hàn
    shī
    qín
    wǎng
  • zhāng
    zhēng
    chū
    fàn
    cái
    liǎng
  • qún
    xióng
    xiāng
    xià
    jiàn
    guó
    fēn
    rǎng
  • xiǎo
    hóu
    zhí
    lái
    tīng
    mìng
    gān
    qiào
    bàng
  • jùn
    xiàn
    gǎn
    tuì
    退
    chéng
    zhàng
  • èr
    shí
    kàng
    zhì
    báo
    jīn
    nǎng
  • liáng
    tuō
    luò
    qiān
    yóu
    mǎng
    cāng
  • máng
    jìn
    zhī
    tuì
    退
    jié
    réng
    qiáng
  • liào
    zhòng
    tuò
    shǒu
    shōu
    cáo
    shuǎng
  • dié
    diān
    sōng
    huá
    è
    néng
    shàng
  • fàn
    xiào
    páng
    fǒu
    zhī
    xiǎng
  • lián
    tiáo
    jiū
    shǐ
    使
    kòng
    cǎo
    mǎng
  • lìng
    dāng
    zhèn
    qiè
    dǎn
    fàng
  • zòng
    héng
    qián
    ruò
    zhuàng
  • chóu
    zhī
    ēn
    shèng
    shè
    xiǎng
  • qǐng
    shī
    beì
    liáng
    yào
    jiāng
    liáo
    guàn
    chuàng

原文: 吾师性好客,亭园极遐赏。
高宴无虚日,嘉客时来往。
酒政酷汉吏,诗律密秦网。
张李争出奇,范子才无两。
群雄不相下,建国各分壤。
小侯执贽来,听命甘诮谤。
郡县不敢居,退思乘一障。
忆我二十馀,抗志薄今曩。
良马脱羁络,千里犹莽苍。
盲进不知退,力竭仍思强。
岂料遇仲达,唾手收曹爽。
蚁垤恐颠踬,嵩华恶能上。
范子笑其旁,瓦缶击之响。
怜彼蜩与鸠,不使控草莽。
趣我令当阵,怯夫胆忽放。
纵横大敌前,那复计弱壮。
思酬知己恩,胜负不设想。
请师备良药,将疗灌夫创。



猜您喜欢

紫玉台

明代 释古汝

洪崖百尺仰晴峰,映日含烟出半空。
爱景独寻台上路,探奇那避石头风。
青山特矗浮云外,江水平连远树中。
古寺疏钟催暮色,寂寥枫叶染天红⑴。

山中早秋

明代 释古卷

山中暑初退,一雨便成秋。
峰影当窗落,泉声绕榻流。
吟兴为菊早,病起送人游。
万籁此时动,予将何所求。

为丹霞一众募布

明代 释今普

谁怜一众苦寒侵,犹着生衣缩项深。
偏袒右肩还立雪,露穿双肘独行吟。
休言游手空擎钵,长望慈云覆短衾。
岩畔向阳如挟纩,况施千丈被遥岑⑴。