《同十八弟登金山》原文赏析

  • tóng
    shí
    dēng
    jīn
    shān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhū
    kūn
    tián
  • niàn
    廿
    zài
    shēn
    weí
    nán
    beǐ
    chuán
    yáng
    jiāng
  • feī
    xíng
    yǒu
    qiān
    shè
    xiǎn
    xiān
    shén
    hún
    ?
    ?
  • jīn
    shān
    zhǐ
    chǐ
    gǎn
    shàng
    dàn
    jiàn
    chēng
    qīng
  • píng
    shēng
    hèn
    shì
    cùn
    xīn
    gěng
    gěng
    néng
    jiàng
  • lái
    shā
    tóu
    shí
    zhù
    chǔ
    láo
    yáng
    zhuāng
  • xīn
    ān
    jiǎ
    jiǔ
    zhì
    chuán
    tóu
    yóu
    weì
    zhī
    cháng
    gāng
  • cháo
    lái
    líng
    sòng
    hǎo
    zhāo
    líng
    tái
  • xìng
    lái
    xiá
    xìng
    mìng
    suì
    xié
    shòu
    dēng
    qīng
  • tíng
    shān
    jiǎo
    lǎo
    sēng
    yán
    duō
  • sēng
    páng
    shā
    jiàn
    niǎo
    xiāng
    yǐn
    xié
    shuāng
  • lái
    kàn
    shān
    feī
    nìng
    yòng
    zhōng
    jiāo
    zhèng
  • dèng
    gāo
    céng
    céng
    bái
    shí
    láng
    huí
    kaī
    hóng
    chuāng
  • huā
    gōng
    fěn
    tíng
    miàn
    liú
    cóng
  • rán
    shí
    dòng
    shēn
    qiě
    heī
    bái
    huǒ
    yàn
    liú
  • suǒ
    shān
    sēng
    hǎo
    shì
    zhēng
    jié
    zhē
    kōng
    ?
  • weí
    dōng
    miàn
    lòu
    shā
    xiū
    zhú
    bǎi
    zǎn
    qiāng
  • miào
    gāo
    tái
    gāo
    jìng
    dǒu
    jué
    shēn
    zhí
    shàng
    suān
    ?
    ?
    ?
    ?
  • zuò
    jiǔ
    chōng
    tiān
    làng
    zuò
    yàn
    quán
    qīng
    yīng
    gāng
  • cháng
    fēng
    wàn
    jīng
    hǒu
    qiào
    qiān
    chǐ
    hóng
    tāo
    zhuàng
  • zhōng
    liú
    huí
    cuì
    tíng
    tíng
    jiàn
    lián
    huā
    zhuàng

原文: 廿载身为南北客,呼船屡渡杨子江。
非徒行役有牵迫,涉险先已神魂??。
金山咫尺不敢上,但见突兀撑青谾。
平生恨事此其一,寸心耿耿何能降。
朅来沙头十日住,楚舠牢系枯杨桩。
新安大贾久不至,船头犹未支长杠。
朝来塔铃送好语,似欲招我凌苔矼。
兴来不暇顾性命,遂携瘦弟登轻舽。
须臾停橹泊山脚,老僧揖我言多哤。
僧旁沙弥健于鸟,相引不惜芒鞋双。
我来看山非佞佛,不用钟鼓交铮摐。
磴高层层踏白石,廊回曲曲开红窗。
花宫七级压巀嶪,粉亭四面流琤淙。
呀然石洞深且黑,白日火焰琉璃釭。
所惜山僧不好事,争结屋宇遮崆?。
惟馀东面露沙土,修竹百个攒鸡腔。
妙高台高径斗绝,耸身直上酸????。
坐久舂天怒浪作,赝泉何必倾罂缸。
长风万里巨鲸吼,峭壁千尺洪涛撞。
中流回顾翠欲滴,亭亭如建莲花幢。



猜您喜欢

鸡冠花

明末清初 彭孙贻

朱霞忽剪斗鸡埸,叶叶攒云紫翠装。
红入桃都分曙色,影移茅店带斜阳。
丹翘夜冷函关月,绛帻晴披玉殿霜。
夜半微风吹起舞,谈玄窗下漏偏长。

雁来红

明末清初 彭孙贻

秋入閒阶物色奇,轻红忽见雁来时。
未霜乌臼惊欢变,无路榆关恨信迟。
才子多情看写叶,佳人啼箸有颦眉。
西风莫畏朱颜老,潦落空怜宋玉悲。

锦缠头

明末清初 彭孙贻

五色离披缀素秋,谁翻宫样出缠头。
支机织女银河下,伎乐仙人画绣游。
豪客相看金不惜,蜀江未濯锦争流。
自怜尚有斑衣在,戏綵风前老未休。