《张守唱和红字韵诗八首》原文赏析

  • zhāng
    shǒu
    chàng
    hóng
    yùn
    shī
    shǒu
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
  • zhěn
    huí
    qīng
    mèng
    shū
    lín
    dòu
    yuǎn
    fēng
    <
    b
    r
    >
    chá
    ōu
    pēng
    bái
    guǒ
    fāng
    hóng
    <
    b
    r
    >
    xiǎo
    leǐ
    cháng
    sòng
    lín
    bāng
    jìn
    róng
    <
    b
    r
    >
    mín
    yáo
    zhī
    shàn
    zhèng
    zhù
    gōng

原文: 午枕回清梦,疏林逗远风。
茶瓯烹叶白,果饤剥方红。
小垒常稀讼,邻邦近息戎。
民谣知善政,佽助亦何功。



猜您喜欢

汴京纪事二十首 其十一

宋代 刘子翚

笃耨清香步障遮,并桃冠子玉簪斜。
一时风物堪魂断,机女犹挑韵字纱。

有怀十首

宋代 刘子翚

翁侯满腹是精神,三谒金门计未成。
却跨蹇驴游霅上,秋风雄剑匣中鸣。

同吴居安入开善四首·宿省轩

宋代 刘子翚

夜空合一寂,扰扰息万劳。
幽怀耿不寐,孤灯侧残膏。
稍知山雨来,声在横林高。
凄然却成梦,梦泛秋江涛。