《郊祀喜晴有述》原文赏析

  • jiāo
    qíng
    yǒu
    shù
  • [
    míng
    dài
    ]
    dōng
    yáng
  • yān
    xiāo
    jìn
    lòu
    huá
    níng
    yáo
    tán
    jiǔ
    céng
  • qīng
    peì
    huǎn
    suí
    chí
    dào
    yuè
    jiàng
    lóng
    gāo
    yìng
    mén
    dēng
    jiāo
    shí
    shù
    dēng
    lóng
    zhèng
    yáng
    mén
    dēng
    xiāng
    yìng
  • fēng
    zhuàn
    guǎng
    广
    shēng
    chū
    xià
    tiān
    jìn
    fán
    chái
    shēng
  • rén
    zhàn
    shén
    yuè
    wàn
    nián
    líng
    zuò
    yǒng
    kān
    yīng

原文: 碧烟消尽露华凝,目极瑶坛第九层。
清佩缓随驰道月,绛笼高应午门灯(郊祀时树大灯笼与正阳门灯相应)。
风传广乐声初下,天近燔柴气已升。
人意可占神意悦,万年灵祚永堪膺。



猜您喜欢

乙未除夕 其一

明代 杨巍

自嗟七十九年身,滚滚流光又及春。
莫怪更深不肯睡,天明便是八旬人。

读骝山集

明代 杨巍

楞严寺里论文夜,马谷山前看猎时。
壮志已随流水去,遗编读罢不胜思。

过王戍店

明代 杨巍

野店春残不见花,高林落日乱鸣鸦。
同游词客已黄土,泪尽当时卖酒家。