《梦月夜游笔架山歌》原文赏析

  • mèng
    yuè
    yóu
    jià
    shān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jīn
  • chū
    yóu
    jià
    shān
    chóng
    yán
    jué
    qióng
    pān
  • yáng
    mǎn
    tiān
    xià
    shān
    shān
    líng
    xiào
    zhēn
    chī
    wán
  • mèng
    zhōng
    lái
    shuì
    lǎo
    zuó
    kàn
    shān
    shān
    hǎo
  • hǎo
    shān
    xiàng
    yuè
    zhōng
    kàn
    shuí
    shí
    shān
    tiān
    xià
    shào
  • huān
    yuè
    huān
    xiāng
    yíng
    shān
    líng
    qiè
    suí
    zhī
    xíng
  • téng
    zhí
    shàng
    qiān
    zhàng
    shān
    zài
    chéng
  • jiǔ
    hūn
    zhǐ
    chǐ
    tōng
    jīng
    biān
    jìng
    rén
    shēng
  • tóu
    jiàn
    tuán
    tuán
    yuè
    què
    shì
    guǎng
    广
    hán
    jiù
    gōng
  • wàn
    qiān
    mén
    diǎn
    chén
    zhū
    dǒu
    yín
    huáng
    gòng
    qīng
    jué
  • shí
    é
    lòu
    zhēn
    miàn
    yún
    jǐn
    shàng
    hóng
    diàn
  • fàng
    chū
    guāng
    míng
    róng
    jié
    shān
    chéng
    piàn
  • shān
    yuè
    liǎng
    zhī
    hào
    hào
    cháng
    kōng
    gèn
    qiū
    liàn
  • shān
    líng
    jǐng
    chú
    què
    shān
    chù
    jiàn
  • shān
    nán
    lái
    zhēn
    dòng
    tiān
    jīn
    zuò
    qióng
    tāng
    xiàn
  • rào
    xiàn
    biàn
    zhòng
    dān
    guì
    huā
    líng
    gēn
    lái
    hǎi
    shì
    jiāo
    rén
    chá
  • yún
    shì
    jié
    shǐ
    使
    zhě
    shǒu
    zèng
    chūn
    fēng
    shān
    qiáo
    tóng
    jiē
    huā
    weí
    jiā
  • huā
    kaī
    huā
    luò
    shí
    èr
    wàn
    zài
    shù
    jīn
    shù
    duàn
    xiāng
    héng
    xié
  • ǒu
    rán
    guì
    yuè
    zhōng
    duò
    dāng
    zuò
    yáo
    chí
    líng
    yào
  • bái
    shuí
    wén
    tiān
    shàng
    chōng
    qīng
    luán
    shān
    zhōng
    guǒ
  • rén
    shēng
    shān
    yóu
    xiān
    shì
    gēng
    xiàng
    kēng
    qiú
  • shān
    cǎo
    yuán
    shì
    fán
    pǐn
    ér
    kuàng
    cān
    yān
    lòu
    zhī
    líng
    xiū
  • xīn
    fāng
    rán
    wén
    shì
    cóng
    zhuàn
    shān
    líng
    zhī
  • jìn
    lái
    gāng
    lǎo
    bìng
    shǔ
    wàn
    qiān
    jīn
    wǎng
    wǎng
    guaī
    cháng
  • péng
    lái
    shí
    fǎn
    wén
    làn
    zuì
    táo
    xīn
    jiǔ
    xǐng
    shí
  • qǐng
    jiān
    wèn
    yóu
    xià
    fāng
    luò
    luò
    bīng
    姿
  • gāng
    xiū
    yuè
    chèng
    zhí
    jīn
    hòu
    rén
    dài
    zhī
  • shān
    líng
    dùn
    shǒu
    xiè
    yǒu
    zhì
    qǐng
    jīn
  • zhī
    xué
    jǐn
    jǐn
    zhī
    ōu
    yín
    zhī
    xué
    nóng
    jǐn
    jǐn
    gēng
    jià
  • qiè
    guò
    shān
    gōng
    ér
    kuàng
    shēng
    píng
    lǎn
    tóng
    shū
  • chén
    shì
    yuàn
    shòu
    tiān
    kān
    rèn
    jià
  • xìng
    weí
    gēng
    ēn
    wài
    ēn
    shù
    cǎo
    máo
    shī
    chén
  • bǎo
    lóu
    tái
    feī
    shì
    jiàng
    cái
    bié
    xuǎn
    níng
    rén
  • shān
    líng
    duì
    cháng
    tài
    zhà
    shēng
  • jīng
    huí
    chūn
    mèng
    luò
    hǎi
    jiù
    qīng
    dèng
    shǎn
    péng
  • dōng
    chuāng
    zhǐ
    sāng
    hóng
    zhào
    jiàn
    shān
    zuì
    shàng
    róng
    fēng

原文: 我昔初游笔架山,重岩绝巘穷跻攀。
夕阳满天下山去,山灵笑我真痴顽。
梦中来呼渴睡老,汝昨看山爱山好。
好山不向月中看,谁识此山天下少。
我欢跃起欢相迎,山灵挈我随之行。
腾地直上一千丈,此山屹立如在不夜城。
九阍咫尺通帝京,四边寂静无人声。
举头不见团团月,却是广寒旧宫阙。
万户千门无点尘,珠斗银潢共清绝。
此时姮娥露真面,云锦衣裳飏红电。
须臾放出大光明,融结此山成一片。
山耶月耶两不知,浩浩长空亘秋练。
山灵语我此奇景,除却此山无处见。
此山南来第一真洞天,今作穷妻汤沐县。
绕县遍种丹桂花,灵根来自海市鲛人槎。
云是结璘使者手赠春风芽,此山樵童渔女一一皆以花为家。
花开花落一十二万载,古树今树不断香横斜。
偶然桂子月中堕,当作瑶池灵药可。
白兔谁闻天上舂,青鸾自寄山中果。
人生得入此山游,仙箓何事更向佺铿求。
此山一草一木一猿一鹤俱是不凡品,而况餐烟吸露之灵修。
我心默默方然疑,忽闻侍从传语山灵知。
近来吴刚老病疲,其属八万四千户,斤斧往往乖常仪。
一去蓬莱十日不复返,闻其烂醉蒲桃新酒无醒时。
顷间问游下方客,落落冰玉无俗姿。
吴刚修月不称职,今后其人客代之。
山灵贺我促我顿首谢,我有我志请毕今夕语。
我之学儒仅仅知讴吟,我之学农仅仅习耕稼。
其他一切愚过移山公,而况生平懒同嵇叔夜。
尘世不愿受羁勒,天府何堪任驱驾。
幸为更乞恩外恩,曲恕草茅虮虱臣。
七宝楼台非我事,匠材别选宁无人。
山灵对我长太息,叱咤一声如霹雳。
惊回春梦落河海,依旧青镫闪蓬壁。
东窗指顾榑桑红,照见此山最上芙蓉峰。



猜您喜欢

还家

清代 金和

还家翻似客,儿女一时喧。
乱阁囊常碍,新支榻不温。
缝裳促冬线,剪烛恋宵尊。
几日听江雨,征帆又在门。

寄鲁山兄

宋代 方岳

摇落山城暮,行人返照边。
乱蝉鸣古柳,独鹤下遥川。
秋事无多日,寒花又一年。
故应深夜雨,重忆对床眠。

二月朔日食阴雨不见

宋代 方岳

飞飞细雨湿花朝,不省阳乌影动摇。
晚色漏晴山又紫,始知阴沴已潜消。