《过太华山下》原文赏析

  • guò
    tài
    huá
    shān
    xià
  • [
    qīng
    dài
    ]
    jiǎng
    jìn
  • tài
    huá
    jiē
    tiān
    xiǎn
    miàn
  • shān
    xià
    xíng
    cháo
    kàn
    yóu
    jiàn
  • cuī
    weí
    shào
    hào
    gōng
    yǐn
    xiàn
    liè
    xiān
    guǎn
  • é
    guàn
    yōng
    liáng
    róng
    chā
    xiāo
    hàn
  • líng
    chū
    liǎng
    jiè
    zhōng
    duàn
  • 西
    fāng
    suǒ
    chéng
    néng
    chuī
    wàn
  • téng
    hán
    kōng
    bái
    xuě
    níng
    liàn
  • chù
    zhuó
    tiān
    jiāng
    yǎng
    zhǐ
    shēng
    xiàn
  • dēng
    dài
    zōng
    liáng
    láo
    dàn
  • huī
    shǒu
    líng
    yún
    duān
    shēn
    tiān
    bàn
  • shí
    pán
    lán
    shàng
    ān
    biàn
    便
  • fēng
    tiě
    suǒ
    xuán
    xiàn
    线
  • hán
    gōng
    hǎo
    shì
    tòng
    shū
    dǎn
    zhàn
  • yuǎn
    yóu
    feī
    dēng
    gāo
    suǒ
    yuàn
  • bái
    yún
    niǎo
    qíng
    luán
    huí
    wàng
    shēng
    liàn

原文: 太华接天险,突兀起我面。
驱马山下行,朝看暮犹见。
崔嵬少昊宫,隐现列仙馆。
峨冠压雍梁,芙蓉插霄汉。
巨灵讶初劈,两戒忽中断。
西方物所成,呼吸能吹万。
紫气腾寒空,白雪凝匹练。
何处酌天浆,仰止徒生羡。
替我登岱宗,里粮劳不惮。
挥手凌云端,耸身倚天半。
崎岖十八盘,篮舆尚安便。
讵似陟此峰,铁索悬一线。
韩公好事徒,痛哭殊胆颤。
远游我已非,登高岂所愿。
白云袅晴峦,回望生依恋。



猜您喜欢

即事

清代 毕廷斌

山城木叶落萧萧,手爇松明夜漏迢。
月色空庭看不尽,一瓢清酒读《离骚》。

登镇海楼

明代 陈绍儒

青山隐隐画楼雄,衡雁飞飞玉宇空。云水流商初变律,关河哀角已鸣弓。寒惊思妇红楼暮,凉送词人白苧工。回首蛮烟铜柱隔,几时重纪伏波功。

惜秋华 秋海棠

清代 黄燮清

倦态惺忪,向雕栏艳糁,红妆微褪。薄醉乍醒,娟娟另饶丰韵。无端碎却秋心,正一片雨陪烟衬。空阶,梦魂凉、又是疏蛩几阵。芳影弄娇嫩。背墙阴睡起,西风扶隐。幽媚自怜,思妇泪痕还晕。簪来细贴云鬓,怕添了、玉钗离恨。残粉。付徐娘、断肠诗本。