《午夜歌》原文赏析

  • [
    qīng
    dài
    ]
    meí
    qīng
  • xíng
    shān
    shàng
    cháng
    feī
    xíng
    shān
    zhōng
    rén
    weì
    guī
  • cāng
    sōng
    shí
    zuò
    chuī
    bái
    yún
    hǎo
    zhān
    shàng
  • bái
    yún
    liú
    jiāng
    huā
    zhī
    míng
    míng
  • téng
    shēn
    zhí
    shàng
    dōng
    shān
    tóu
    chéng
    fēng
    feī
  • xiān
    rén
    jiǔ
    bié
    jīn
    dāng
    hái
    qīng
    xiāo
    hǎi
    zhōng
    shān
  • dào
    lái
    paī
    jiān
    gēng
    xiāng
    xiào
    wàn
    suì
    cháo
    děng
    xián
  • diāo
    dǒu
    jīng
    hàn
    yáng
    fēn
    fāng
  • kōng
    yán
    shì
    liáng
    rén
    jiān
    huān
    yuàn
    zhēng
    máng
    máng
  • rén
    jiān
    huān
    yuàn
    zhēng
    máng
    máng
    shí
    shuí
    duǎn
    cháng

原文: 瞿硎山上鹤长飞,瞿硎山中人未归。
苍松依石坐吹笛,白云好我沾裳衣。
白云自流日将暮,花枝冥冥隔溪路。
腾身直上东山头,骑鹤乘风欲飞去。
仙人久别今当还,清宵忽渡海中山。
到来拍肩更相笑,万岁一朝如等闲。
刁斗击精悍,歌舞杨芬芳。
空岩无事此良夜,人间欢怨争茫茫。
人间欢怨争茫茫,午夜夜时谁短长。



猜您喜欢

题画答堵廉生

清代 梅清

君乡谷水清无敌,酌水时时更忆君。
寄问松风双塔静,可能忘却敬亭云。

立春日病体少苏偶赋二律 其一

清代 朱昆田

小窗依竹树,一片射朝暾。
鸟悦风前性,花归冻后魂。
瘦肌知节换,败絮觉春温。
生意吾犹足,非关啖草根。

秋日偶成

清代 朱昆田

倦鸟无心更刷翎,千茎发白一衫青。
闭门愿作村夫子,閒向儿童说孝经。