《秋闺回文》原文赏析

  • qiū
    guī
    huí
    wén
  • [
    míng
    dài
    ]
    péng
    shū
    huì
  • qiū
    jiāng
    yàn
    yuǎn
    míng
    jǐng
    shuāng
    tiān
    xiǎo
    宿
  • chóu
    jiù
    liàn
    shēn
    shí
    qiè
    bié
    xīn
    shāng
  • lóu
    píng
    lǎn
    bìn
    xiū
    níng
    cuì
    jìng
    kuī
    rén
    qiè
    diǎn
    zhū
  • ǎi
    pàn
    cán
    xiǎng
    jié
    xiū
    kuí
    xìn
    luò
    guān

原文: 秋江度雁远鸣孤,景寂霜天晓宿乌。
愁旧恋深时忆妾,别新伤剧日思夫。
楼凭揽鬓羞凝翠,镜舞窥人怯点朱。
浮霭盼残凄想结,修睽信羽落关榆。



猜您喜欢

咏竹

明代 虞嫄

自矢贞心古井泉,清寒彻骨自堪怜。
相看岁暮青青色,历尽冰霜戴一天。

咏菊

明代 虞嫄

移种春苗爱护周,柴桑无主为谁秋。
寒芳甘抱枯枝萎,羞坠飘风逐水流。

喜艾纯卿至

明代 渭台渔父

何日离青海,春过北斗城。
亟须谭间阔,深足慰交情。
雨雪辞关塞,风尘送客程。
投荒君最苦,早有二毛生。