《僧灵辩南归》原文赏析

  • sēng
    líng
    biàn
    nán
    guī
  • [
    sòng
    dài
    ]
    jīn
    jūn
    qīng
  • sēng
    líng
    biàn
    zhě
    qiào
    zhī
    xiù
    cóng
    lín
    <
    b
    r
    >
    hào
    dàng
    yóu
    jiǔ
    zhōu
    qióng
    qīng
    yín
    <
    b
    r
    >
    zhóu
    míng
    guāng
    cháo
    zòu
    bài
    ēn
    <
    b
    r
    >
    {
    shàng
    xià
    }
    páo
    tiān
    xiāng
    zhēn
    chóng
    yāo
    yín
    <
    b
    r
    >
    guī
    yún
    miǎo
    gēn
    <
    b
    r
    >
    qīng
    míng
    biàn
    kǒu
    kaī
    dōng
    nán
    bēn
    <
    b
    r
    >
    shān
    pán
    bīng
    bǎi
    chǐ
    shǔ
    xiān
    lín
    <
    b
    r
    >
    ěr
    wài
    míng
    jiào
    rán
    ōu
    qún
    <
    b
    r
    >
    yìng
    xiào
    weì
    guī
    qīng
    shān
    jīng
    luò
    chén

原文: 僧如灵辩者,翘枝秀丛林。
浩荡游九州,穷奇发清吟。
巨轴谒明光,朝奏暮拜恩。
{上艹下戾}袍拂天香,珍重如腰银。
逸足不可羁,归云渺无根。
清明汴口开,一叶东南奔。
故山盘冰溪,百尺数纤鳞。
洗耳外名教,洒然鸥鹭群。
应笑未归客,青衫京洛尘。



猜您喜欢

留应圣宫

宋代 金君卿

松扫醮坛青羽盖,杉围精馆碧油幢。
葛张二老今何许,云外归来鹤一雙。

戚郎中红黄拒霜花

宋代 金君卿

霜晓禁寒色不摧,若论花品是奇材。
红如锦帐香囊绽,黄似霓裳舞袖开。
幸与畹兰同素景,耻随篱槿委轻埃。
郡斋得地逢嘉赏,不逐群英烂漫栽。

访故澧州药山寺,传惟俨法师卓锡

当代 伯昏子

村墟钟磬晚,九澧啸峰青。
證性荷无意,澄心水在瓶。
野閒瘗残碣,天外系孤舲。
徙倚松前问,坐可想泠泠。