《野望》原文赏析

  • wàng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    xiè
    áo
  • xīn
    yóu
    tài
    hòu
    zhuàn
    jiào
    shēng
  • tiān
    wài
    zhī
    shān
    zhōng
    zhù
    chóu
  • àn
    huā
    cǎo
    cháo
    shuǐ
    jiāng
    liú
  • xiāo
    jìn
    yíng
    lìng
    rén
    bái
    jìn
    tóu

原文: 心游太古后,转觉此生浮。
天外知何物,山中著得愁。
岸花低草色,潮水逆江流。
消尽盈虚里,令人白尽头。



猜您喜欢

重过二首 其二

宋代 谢翱

隔江风雨动诸陵,无主园池草自春。
闻说就中谁最泣,女冠犹有旧宫人。

重过二首 其一

宋代 谢翱

复道垂杨草欲交,武林无树著凌霄。
野猿引子移来住,覆尽花枝翡翠巢。

刘村渡二首

宋代 杨万里

旷野风从脚底生,远峰顶与额般平。
何人知道诚斋叟?独著驼裘破雨行。