《煮茶亭戏仿坡翁作》原文赏析

  • zhǔ
    chá
    tíng
    fǎng
    仿
    wēng
    zuò
  • [
    míng
    dài
    ]
    gāo
    dào
  • sǔn
    fēng
    qián
    sāng
    xiāng
    tōng
    chuān
    jué
    qīng
    máng
    máng
  • kēng
    rán
    qìng
    duò
    yún
    wài
    shù
    shàn
    wēng
    suǒ
    zhú
    fáng
  • qīng
    shā
    liè
    hén
    zǒu
    bái
    shí
    bèng
    suǐ
    liú
    yún
    jiāng
  • xìng
    huā
    fēng
    weī
    dié
    yǐng
    báo
    mài
    máo
    juān
    shēng
    máng
  • sēng
    chú
    shǔ
    xīn
    róng
    líng
    cǎo
    jīng
    leí
    dài
    rén
  • lán
    cóng
    chōu
    sǔn
    xīn
    zhú
    chuān
    穿
    liáo
    fāng
  • huā
    mǎn
    xiāng
    quán
    yìng
    chuāng
    lín
    chuī
    zhēn
    shí
    hóng
    shēng
  • shǔ
    xún
    tiáo
    wǎn
    chūn
    ōu
    duō
    niǎn
    qīng
    suì
  • jiàn
    gōng
    běn
    shū
    xiān
    míng
    wǎn
    liú
    lián
    chuān
  • dāng
    xuě
    làng
    fēn
    qiū
    yuè
    shí
    dǐng
    sōng
    fēng
    jiā
    quán
  • piáo
    xiǎo
    sháo
    néng
    shǔ
    cháng
    zuì
    yǎn
    máng
    rán
  • bái
    láng
    hán
    zuò
    qīng
    qiū
    yáo
    zhī
    mián
  • yǐng
    lín
    guāng
    meì
    cháo
    ǒu
    shèng
    yuán
    dào
  • shū
    kuáng
    shī
    shū
    biāo
    yùn
    weí
    lián
    gōng
  • yǐn
    fán
    jīn
    chè
    qīng
    hán
    táng
    yōu
    mèng
    weì
    néng
    chéng
  • chéng
    tóu
    yuè
    chū
    chūn
    yún
    xiē
    zuò
    qiān
    shān
    niǎo
    shēng

原文: 紫笋峰前桑苧乡,通川绝巘青茫茫。
铿然一磬堕云外,树里禅翁锁竹房。
青莎裂痕走玉液,白石迸髓流云浆。
杏花风微蝶影薄,麦毛雨浥鹃声忙。
僧厨数亩新茸腻,灵草惊雷待人祭。
兰丛抽笋罥新芽,竹簜穿篱撩芳蒂。
花满香泉碧映窗,林垂珍实红生砌。
数叶寻条度晚春,瀹瓯掇碾娱清岁。
鉴公弟子本书仙,茗碗流连侣玉川。
瓦铛雪浪分秋月,石鼎松风夹夜泉。
大瓢小杓那能数,枯肠醉眼俱茫然。
白日琅函突兀坐,清秋瑶席支离眠。
湖影林光媚朝夕,偶剩閒缘到閒客。
疏狂不乞素师书,标韵惟怜积公癖。
饮罢烦襟彻骨清,寒堂幽梦未能成。
城头月出春云歇,坐忆千山啼鸟声。



猜您喜欢

将至广信舟中望两岸群山如画

明代 郑士奇

层峦惊陡削,峭壁插天青。
洒滴疑来雨,悬空似落星。
石斜防虎伏,壑冷带龙腥。
好倩长康笔,图将一画屏。

吴歌哭子

明代 陈山毓

伏枕不能眠,月明疑天曙。
鸡鸣薤露喧,知是侬儿去。

颂古一百首 其八十五

宋代 释智愚

评漫学屠龙,人言枉费工。
自非亲到者,难与论穷通。

颂古一百首 其八十七

宋代 释智愚

楼上赞声资菜色,蓦然突出老烟菟。
迢迢古路无遮障,双眼如铃谁敢逾。

颂古一百首 其八十八

宋代 释智愚

一棚傀儡木雕成,半是神形半鬼形。
歌鼓歇时天未晓,尚馀寒月挂疏棂。