《题刘山驿和鲜于伯机韵》原文赏析

  • liú
    shān
    驿
    xiān
    yùn
  • [
    yuán
    dài
    ]
    zhū
    yán
  • shān
    shuǐ
    sōng
    huá
    mén
    jué
    dǐng
  • lín
    fēng
    qīng
    xiào
    shēng
    yín
    yǒng
  • zhì
    jīn
    shān
    zōng
    yóu
    jǐng
  • sān
    nián
    dōng
    hǎi
    bīn
    jiàn
    yóu
    chěng
  • zhàng
    xiè
    zhuī
    yóu
    zhēn
    chéng
    shā
    fēng
    jǐng
  • dōng
    hái
    yāo
    qīng
    sàn
    cāng
    lǐng
  • píng
    shēng
    zǒu
    huáng
    xīn
    dùn
    xǐng
  • wàn
    jǐng
    héng
    chén
    miào
    chù
    zài
    jūn
    lǐng
  • weī
    tíng
    céng
    gāng
    jiào
    xuān
    jìng
  • qún
    fēng
    cuì
    dié
    làng
    qiān
    qǐng
  • yòu
    chū
    wàn
    shū
    liè
    shì
    fēng
    huán
    zhěng
  • wān
    yán
    lóng
    guī
    dǐng
  • píng
    xuān
    shì
    níng
    móu
    shū
    ruò
    dān
    qīng
    bǐng
  • zhòng
    tài
    beì
    chī
    yán
    zào
    huà
    jǐng
  • qíng
    chūn
    zhuāng
    luò
    qiū
    tuō
    yǐng
  • miǎn
    jiù
    jīng
    xíng
    jiē
    mèng
    jìng
  • weì
    shì
    kuì
    rán
    shēn
    xǐng
  • dāng
    cóng
    féng
    gōng
    shān
    zhōng
    fèng
    cháo
    qǐng

原文: 我昔爱山水,嵩华扪绝顶。
临风发清啸,笙鹤吟夜永。
至今山屐踪,记忆犹故井。
三年东海滨,健步无由逞。
杖屦谢追游,真成杀风景。
东还腰膂轻,散策度苍岭。
平生走黄埃,历此心顿醒。
万景毕横陈,妙处在君领。
危亭俯层冈,已觉异喧静。
群峰互起伏,翠叠浪千顷。
又如出万姝,列侍风鬟整。
蜿蜒龙赴壑,赑屃龟负鼎。
凭轩试凝眸,倏若丹青炳。
众态备媸妍,造化机自警。
雨晴春洗妆,木落秋脱颖。
缅思旧经行,一一皆梦境。
畏途事崎岖,喟然发深省。
何当从冯公,山中奉朝请。



猜您喜欢

答汪桐阳所和觉衰四首 其四

元代 朱晞颜

幽居谢人事,门径绝送迎。
曲生真解事,入室如有情。
呼儿供细酌,我歌尔其聆。
歌词非不佳,未乐愁先并。
谁能逐愁去,千日时一醒。
君家富良田,种秫当早成。
翁虽不解饮,持以慰狂生。
但当师饮湿,细糁东坡羹。

答汪桐阳所和觉衰四首 其三

元代 朱晞颜

人生具两眼,自可观奇书。
奇书苦易尽,两眼光有馀。
天上何早计,盗我明月珠。
因书渐废眼,因眼书益疏。
眼废心自明,书废贤亦愚。
但当减思虑,朝夕痛扫除。
倦来枕书卧,莫为看花驱。

陪留宰游灌溪回饮县圃六绝 其

宋代 王炎

高烧蜡炬照深红,恐负一年花信风。
恶客敢辞今日醉,明年别去定匆匆。