《衡门》原文赏析

  • héng
    mén
  • [
    míng
    dài
    ]
    sūn
    yuán
  • tóu
    lǎo
    héng
    mén
    yòng
    míng
    xián
    yún
    shí
    bàn
    shēn
    qīng
    <
    b
    r
    >
    chuáng
    tóu
    jiǔ
    jìn
    chūn
    gāng
    zuò
    shàng
    shān
    qīng
    shī
    yòu
    chéng
    <
    b
    r
    >
    qiǎn
    shuǐ
    duǎn
    dàn
    yān
    xiū
    zhú
    yuè
    yíng
    yíng
    <
    b
    r
    >
    píng
    shuí
    weí
    wèn
    tiān
    suí
    yào
    cǎo
    xīn
    shēng
    jiào
    jīng

原文: 投老衡门不用名,闲云时伴一身轻。
床头酒尽春刚去,座上山青诗又成。
浅水短蒲蛙阁阁,淡烟修竹月盈盈。
凭谁为问天随子,药草新生较几茎。



猜您喜欢

董宰见和用韵留别

宋代 刘子澄

谩辱君相送,我行非壮图。
客程来又去,人事久如初。
句淡僧能和,泉灵旱不枯。
升高莫怨险,世路尔能锄。

过鸿宿洲

宋代 刘子澄

洲名号鸿宿,流徙合来居。
淮郡侵江密,人烟罩水疏。
无山供笛竹,有港便罾鱼。
壮士休营业,功成返故庐。

枞阳出陆

宋代 刘子澄

浮家无定日,仕在水云乡。
棹别洞庭月,帆迎赤壁霜。
早寒裘代葛,多病药充粮。
明日枞阳客,征鞍去路长。