《赠杨允嘉还建安》原文赏析

  • zèng
    yáng
    yǔn
    jiā
    hái
    jiàn
    ān
  • [
    míng
    dài
    ]
    jīn
    yòu
  • huá
    zhòu
    chū
    guān
    西
    huàn
    huáng
    huáng
  • shēng
    guāng
    zhào
    mǐn
    yuè
    qìng
    shēn
    qiě
    cháng
  • shào
    zhī
    zǎo
    nián
    dēng
    táng
  • fēng
    yún
    jiā
    huì
    qiān
    zài
    míng
    liáng
  • biǎo
    dòng
    cháo
    zhù
    shì
    huī
    yán
    láng
  • bào
    guó
    jié
    zhōng
    jìn
    zhì
    jiā
    dūn
    fāng
  • lìng
    jiē
    weǐ
    qīng
    biāo
    chóng
    guī
    zhāng
  • tíng
    shòu
    jīng
    xùn
    xué
    gōng
    wén
    zhāng
  • lái
    wǎng
    shēn
    dìng
    xǐng
    rán
    duō
    lìng
    wàng
  • shǐ
    ruò
    guàn
    míng
    zhū
    feī
    cháng
  • fēng
    姿
    xuě
    yíng
    xíng
    meǐ
    zhī
    lán
    fāng
  • xiào
    yǒu
    chū
    tiān
    xìng
    shī
    shū
    néng
    qiáng
  • shí
    shí
    kěn
    guò
    gōng
    jìng
    zàn
    wàng
  • zhōu
    xuàn
    qíng
    kěn
    kěn
    yìng
    weí
    shēng
    láng
    láng
  • yǒu
    dān
    xué
    chú
    xuàn
    cháo
    yáng
  • yòu
    qiān
    jiǎo
    shǒu
    téng
    xiāng
  • shí
    niàn
    zhī
    dài
    liáng
  • zuó
    zhě
    fèng
    qīn
    mìng
    yán
    xuàn
    guī
    xiāng
  • qīn
    chén
    xiàng
    bié
    réng
    bàng
    huáng
  • guān
    gōng
    qīng
    jiān
    kōng
    áng
    zàng
  • màn
    xǐng
    kuàng
    nǎi
    xiǎn
    yáng
  • niàn
    hǎo
    xiōng
    chéng
    jiā
    xiāng
    xié
    háng
  • shèng
    shí
    xué
    wèn
    dài
    huāng
  • weì
    qīn
    zhì
    shào
    qián
    guāng
  • gāo
    gāo
    qīng
    yún
    shì
    kàn
    áo
    xiáng

原文: 华胄出关西,宦谱何煌煌。
声光照闽越,庆泽深且长。
少傅我知己,早年登玉堂。
风云际嘉会,千载符明良。
表仪动朝著,事业辉岩廊。
报国竭忠荩,治家敦义方。
令子皆伟器,清标重圭璋。
趋庭受经训,力学攻文章。
来往申定省,煜然多令望。
季也始弱冠,明珠异非常。
丰姿玉雪莹,行美芝兰芳。
孝友出天性,诗书能自强。
时时肯过我,恭敬不暂忘。
周旋情恳恳,应唯声琅琅。
有如丹穴雏,羽仪绚朝阳。
又如千里驹,矫首欲腾骧。
我实爱念之,期待不可量。
昨者奉亲命,言旋归故乡。
侵晨向我别,欲去仍傍徨。
吾观公卿间,子弟空昂藏。
礼义漫不省,况乃资显扬。
念子好兄弟,承家相颉颃。
盛时须努力,学问无怠荒。
岂徒慰亲志,足以绍前光。
高高青云步,拭目看翱翔。



猜您喜欢

讷斋为泥田周仲升作

明代 金幼孜

君子尚古道,制行戒多言。
谨口不妄发,恒以讷为先。
酬酢合典则,终身远尤愆。
交游重敦朴,乡里推仁贤。
嗟彼寰中人,辨给若涛翻。
往往速咎戾,身名弗自全。
以兹贵守默,操制若管键。
高斋揭华扁,图史相周旋。
往来接朋好,终岁谢尘喧。
愿言服古训,永永期弗谖。

谢秦府推官寄《丹台集》

唐代 齐己

秦王手笔序丹台,不错褒扬最上才。凤阙几传为匠硕,
龙门曾用振风雷。钱郎未竭精华去,元白终存作者来。
两轴蚌胎骊颔耀,枉临禅室伴寒灰。

谢人惠拄杖

唐代 齐己

邛州灵境产修篁,九节材应表九阳。造化已能分尺度,
保持争合与寻常。幽林剪破清秋影,高手携来绿玉光。
深谢鲁儒怜潦倒,欲教撑拄绕禅床。