《北园射堂新成诗》原文赏析

  • beǐ
    yuán
    shè
    táng
    xīn
    chéng
    shī
  • [
    nán
    beǐ
    cháo
    ]
    xìn
  • xuān
    tái
    liáo
    xiān
    nán
    dēng
  • zhuàn
    jiàn
    chū
    diào
    héng
    gōng
    xiān
    wàng
    péng
  • jīng
    xīn
    yàn
    luò
    lián
    liǎng
    yuán
    téng
  • zhí
    zhī
    wáng
    qiǎo
    shuí
    jiào
    weì
    shū
    néng
  • kōng
    xīn
    shù
    weì
    téng
  • xián
    fāng
    zhì
    zhuàn
    zhī
    xīn
    péng

原文: 轩台聊可习,仙的不难登。
转箭初调筈,横弓先望堋。
惊心一雁落,连臂两猿腾。
直知王济巧,谁觉魏舒能。
空心不死树,无叶未枯藤。
择贤方至此,传卮欣得朋⑴。



猜您喜欢

仙山诗二首 其二

南北朝 庾信

石软如香饭,铅销似熟银。
蓬莱暂近别,海水遂成尘(○同上)。

见游春人诗

南北朝 庾信

长安有狭斜,金穴盛豪华。
连杯劝上马,乱果掷行车。
深红莲子艳,细锦凤凰花。
那能学噀酒,无处似栾巴⑴。

玉烛(一作闰月)

唐代 员南溟

历象璿玑正,休徵玉烛明。
四时佳气满,五纬太阶平。
律吕风光至,烟云瑞色呈。
年和知岁稔,道泰喜秋成。
寰海皇恩被,乾坤至化清。
自怜同野老,帝力讵能名。