《同惇立游蒋山谒宝公塔王荆公墓》原文赏析

  • tóng
    yóu
    jiǎng
    shān
    bǎo
    gōng
    wáng
    jīng
    gōng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    mèng
  • zài
    chéng
    zài
    zhì
    é
    èr
    nián
  • shān
    shuǐ
    xīn
    nài
    簿
    lǐng
    chán
  • jīn
    chén
    ǒu
    chéng
    xìng
    shì
    bīn
    cóng
    xián
  • líng
    jiāo
    yáng
    zhōng
    tīng
    liú
    quán
  • píng
    gāo
    kuài
    yuǎn
    lǎn
    zhèng
    jiàn
    jiāng
    tiān
  • zhì
    rén
    běn
    xīn
    cháng
    zhōu
    xuàn
  • shuí
    yún
    huàn
    yìng
    qián
  • mài
    lǒng
    shāo
    héng
    shuǐ
    zhǎng
    weī
    lián
  • jiā
    chéng
    huá
    biǎo
    mái
    diāo
    chán
  • guò
    cǎo
    táng
    jiè
    liáo
    zàn
    mián
  • wén
    yuàn
    máo
    yán
    dàn
    lián
    yán
  • guī
    jiàn
    luò
    qún
    fēng
    xiāng
    xiān
  • huí
    fēng
    sòng
    yuǎn
    xiǎng
    shēng
    wǎn
    yān
  • chàng
    dōng
    wàng
    liáng
    kǎi
    rán

原文: 我居在城府,再至俄二年。
岂无山水心,可奈簿领缠。
今晨偶乘兴,适此宾从贤。
零雨洗骄阳,谷中听流泉。
凭高快远览,正见江浮天。
至人本无心,与我常周旋。
谁云唤不应,汝意自不虔⑴。
麦陇稍已滋,横水涨微涟。
佳城倚华表,拱木埋貂蝉。
暮过草堂寺,借榻聊暂眠。
不复闻怨鹤,茅檐⑵但连延。
归路践落日,群峰郁相先。
回风送远响,墟里生晚烟。
吾庐怅何许,东望良慨然。



猜您喜欢

徐惇立相过

宋代 叶梦得

茅斋一曲傍寒湾,邂逅终年伴我閒。
契阔易惊成岁月,追寻空复望江山。
暂留客枕听疏雨(自注:时久旱方得雨。),遥想吾庐掩旧关。
落莫归心谁与话,坐谈聊为起衰颜。

三月八日草堂独坐

宋代 叶梦得

四年身不到吾庐,底处仍堪话左符。
闭阁漫怜公事少,投簪敢说宦情无。
军声早已吞穷寨(四库本作塞),使指(四库本作节)何时返旧都。
故作茅堂开水槛,要知心自在江湖。

出都门

明代 王渐逵

高台落照问归津,击剑悲歌独怆神。旅邸风尘非昔日,中原豪杰更何人。联舟会有南宾雁,候径应逢故国春。四百峰头孤月在,梅花开遍酒如薰。