《出土城即事》原文赏析

  • chū
    chéng
    shì
  • [
    míng
    dài
    ]
    shēn
  • lín
    lín
    yuán
    yuǎn
    chí
    chí
    jǐng
    qíng
  • shǐ
    xīn
    chū
    chén
    xiǎng
    suì
    chàng
    tóng
    qíng
  • yāo
    táo
    chū
    tuí
    yuán
    jiàn
    yíng
    jiù
    jīng
  • mín
    yuǎn
    jiàn
    shān
    zhào
    yóu
    míng
  • tiān
    guān
    duì
    biān
    chén
    jīn
    qīng
  • shí
    gǎn
    lòu
    yuán
    bào
    shēng
    chéng
  • yīn
    gōng
    suì
    yōu
    wǎng
    chàng
    yán
    xíng

原文: 粼粼原隰远,迟迟丽景晴。
始欣出尘想,遂畅同物情。
夭桃出颓垣,曲涧萦旧京。
民俗远渐朴,山照去犹明。
天关古无对,边尘今自清。
抚时感雨露,缘礼报生成。
因公遂攸往,倡言纪兹行。



猜您喜欢

连理词(挽毕封君)

明代 陆深

春草碧高阡,春晴寒日烟。
下有双白璧,上有芳树连。
连理复连根,根深叶何鲜。
大枝高一尺,苍苍欲擎天。
孙枝复秀发,直起拂云穿。
树色耀白日,璧光掩重泉。

我有平生人二章 其二

明代 陆深

我有平生人,善鼓朱弦琴。
清商发高弹,泠泠太古音。
万人罗列听,叹息一何深。
玉衡指孟夏,朱明自南侵。
曲中正悠扬,弦绝调不任。
鸾胶是何年,长令负此心。
岂不增悲辛,古意日已淫。

田园诗五首 其五

明代 李梦阳

园荒蒿藋长,手锄薙其秽。
那解蓊蔚区,中有吐芳蕙。