《邵郎中姑苏园亭》原文赏析

  • shào
    láng
    zhōng
    yuán
    tíng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    meí
    yáo
    chén
  • gōng
    tiān
    chí
    shàng
    piān
    mǎi
    chí
    shí
    jiē
    zhòng
    lián
  • báo
    chéng
    wàn
    gān
    竿
    zhú
    ?
    juān
    téng
    lǎn
    qiáo
    qīng
    bǎn
    chuán
  • zhé
    yāo
    líng
    zhí
    qián
    shā
    mián
  • shuǐ
    cóng
    tài
    gēn
    chuān
    穿
    yuè
    chū
    dòng
    tíng
    shān
    shàng
    yuán
  • gōng
    guī
    xiāng
    liú
    lián
    qiū
    fēng
    chūn
    juān
  • bān
    zhuó
    kuài
    hóng
    xiān
    chǐ
    zhǔ
    chú
    xiāng
    weì
    quán
  • bái
    zài
    sān
    chuān
    chuán
    suī
    yǒu
    zhuàn
    piān
  • dāng
    shí
    jiǔ
    lǎo
    huá
    diān
    peí
    lìng
    lái
    guò
    yín
    lián
  • zhì
    jīn
    guài
    shí
    jiù
    juān
    shù
    yīn
    huáng
    jīn
    tián
  • xiàn
    gōng
    yǒu
    shèng
    xián
    gāo
    mén
    tōng
    chē
    qiān
    wàn
    nián

原文: 公⑴爱乐天池上篇,买池十亩皆种莲。
薄城万竿竹?⑵娟,藤缆系桥青板船。
折腰大菱不直钱,鵁鶄鸂鶒沙际眠。
水从太湖根底穿,月出洞庭山上圆。
公归与客相留连,秋风鹤唳春杜鹃。
班鲈斫脍红缕鲜,紫豉煮莼香味全。
我思白傅在三川,吴船虽有吴馔偏。
当时九老各华颠,裴令来过吟复联。
至今怪石存旧镌,七叶树荫黄金田。
羡公有子胜昔贤,高门通车千万年。



猜您喜欢

近有谢师厚寄襄阳柑子乃吴人所

宋代 梅尧臣

荆州持大橘,亦自名黄柑。
忽得洞庭美,气味何可参。
遂生吴洲思,恨不羽翼南。

宋代 梅尧臣

司原豢俗豨,日见容阴昵。
喜比为白麟,惟忧不丰溢。
烈飙泽雨作,真声向人出。
司原悔何由,肝胆空骇慄。

符孝子墓联

近现代 吴恭亨

隔涧与张翰林抔土相邻,孝子诗人,同有千古;
读碑感连处士遗风而起,贩夫牧竖,亦尊五伦。