《挼花曲》原文赏析

  • huā
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    wāng
    shí
    qīng
  • ruò
    yǒu
    rén
    peì
    bǎo
    huí
    fēng
    zhǎn
  • shēng
    huáng
    qiāo
    chí
    huái
    yǒu
    suǒ
    chóu
    chūn
  • yáng
    liǔ
    qīng
    qīng
    fāng
    cǎo
    zòng
    héng
  • niǎo
    liú
    yīng
    dōng
    fēng
    qíng
  • qíng
    cǎi
    tài
  • cháng
    tài
    lián
    cǎi
    huā
    zhī
    chàng
    sháo
    huá
    zhī
    shǐ
  • zhào
    míng
    yuè
    liú
    huáng
    zhuàn
    dǒu
    bǐng
    cháng
    yáng
  • gǎi
    huǒ
    gōng
    bái
    táng
    táng
  • jǐng
    chǔ
    zhī
    zhǐ
    ér
    jié
    zhōng
    cháng
  • zhòng
    weì
    qiān
    shàng
    qiāng
    huà
    meí
    ér
    xuàn
    jià
    suì
    huá
    zhī
    weì
    yāng
  • yóu
    dié
    dié
    feī
    jiān
    jiān
    yǎn
    fāng
    suǒ
    shēn
    guī
    yuǎn
    xián
  • zhēn
    tíng
    tíng
    xīn
    shǐ
    zhēn
    qiú
    shì
    meí
    láo
    yáo
    qín
    huī
    zhī
    yíng
    yíng

原文: 若有人兮佩宝璐,舞回风兮展细步。
罢笙簧兮悄迟徊,有所思兮愁春暮。
杨柳兮青青,芳草兮纵横。
啼鸟兮流莺,东风兮无情。
无情兮何极,采蘼芜兮太息。
长太息兮私自怜,采花枝兮怅韶华之驶急。
照明月兮流黄,转斗柄兮常羊。
改火兮移宫,白日兮堂堂。
警激楚之哀徵兮,余理曲而结中肠。
众女谓余兮褰裳,羌画眉兮而炫嫁兮,及岁华之未央。
鱼何游兮鲽鲽,乌何飞鹣鹣,罨芳蔼兮旖旎,锁深闺兮远嫌。
女贞兮亭亭,余心兮矢贞,求吉士兮媒劳,瑶琴一抚兮,挥余涕之盈盈。



猜您喜欢

催归

近现代 汪石青

瓶蕊流红欲笑人,催归啼鸟太无因。
诗心忽接苍茫外,觅我年时梦里春。

边词 其六

明代 沈鍊

边陲本是宰臣庄,漫道年年散俸粮。
但使将军科罚少,尽留衣食养儿郎。

边词 其五

明代 沈鍊

垂老军人发坠肩,焚香夜夜告苍天。
愿留守将多年岁,省得重科见面钱。