《白发》原文赏析

  • bái
  • [
    sòng
    dài
    ]
    yóu
  • bìng
    qīn
    zhuàng
    nián
    bái
    ǒu
    lài
    zhēn
    shí
    gōng
    shì
    chéng
    jiǔ
    <
    b
    r
    >
    xíng
    nián
    chuī
    shí
    shuāng
    xuě
    fēn
    mǎn
    ěr
    suī
    shuaī
    weì
    rén
    <
    b
    r
    >
    zhuó
    yīng
    qiān
    qǐng
    sòng
    lǎo
    zhái
    <
    b
    r
    >
    féng
    cháng
    shān
    dōng
    qiān
    nán

原文: 疾病侵壮年,发恐不及白;偶赖针石功,寓世成久客。
行年垂七十,霜雪纷满帻,耳目虽已衰,亦未与人隔。
濯缨千顷湖,送老五亩宅。
大布缝长衫,东阡复南陌。



猜您喜欢

游山

宋代 陆游

久客喜归舍,况逢秋气新。
聊乘行艓子,闲觅住庵人。
道士青芒屦,高僧白毛巾。
更须苔井水,一为濯京麈。

和寿冈杨先生上丁四首

宋代 彭龟年

未识平时活国方,只将诗句阅风光。
盘空笔力今谁敌,独扫千人不可当。

别周侍郎五首

宋代 彭龟年

太和到处萌,物各从所受。
老农嘉谷心,自觉秭稗丑。
道旁有荆棘,斤斧不得宥。
移根著山阿,吾亦付薪槱。