《春思 其二》原文赏析

  • chūn
    èr
  • [
    míng
    dài
    ]
    shū
  • chūn
    xiǎo
    chóu
    liáng
    rén
    zài
    xiāng
  • tái
    xuán
    jìng
    yín
    suàn
    zhuì
    kōng
    chuáng
  • dāng
    shuí
    zān
    huā
    shāng
  • zhōng
    cháo
    chuī
    zhù
    nián
    fāng

原文: 春晓愁无绪,良人在异乡。
玉台悬故镜,银蒜坠空床。
沐发当谁惜,簪花祇自伤。
终朝垂玉箸,徒负此年芳。



猜您喜欢

春思 其一

明代 区大枢

春心不自持,春事正相宜。
蝴蝶飘园粉,蜘蛛罥牖丝。
落霞翻紫燕,芳树啭黄鹂。
夫婿称殊众,青骢白玉羁。

题画松

清代 吴希鄂

云雨无寸权,蛟螭复狂吼。
一夕风霆来,拿云破空走。

自题梅花

清代 吴希鄂

大野翳黄埃,孤山皎寒树。
风雪不知年,烟霞自终古。