《五言白话诗 其二》原文赏析

  • yán
    bái
    huà
    shī
    èr
  • [
    táng
    dài
    ]
    quē
    míng
  • rén
    shēng
    dài
    jiān
    pín
    jiào
    lǎo
  • wáng
    zǒu
    duō
    huàn
    xíng
    shào
  • jiā
    shàng
    zuò
    shēn
    qíng
    cǎo
  • zhòng
    guǒ
    bào
    yuán
    fán
    nǎo
  • shòu
    bào
    rén
    zhōng
    shēng
    běn
    weí
    qián
    shēn
    zuì
  • jīn
    shēn
    xiū
    chī
    nóng
    xiě
    dài
  • bìng
    kùn
    zhù
    chuáng
    qiān
    xīn
    yóu
    gǎi
  • lín
    mìng
    zhōng
    cái
    chàn
    huǐ
  • shēn
    hòu
    jià
    zǒng
    jiāng
    peí
    xīn
    婿

原文: 人生一代间,贫富不觉老。
王役逼驱驱,走多换行少。
他家马上坐,我身步擎草。
种得果报缘,不须自烦恼。
受报人中生,本为前身罪。
今身不修福,痴愚脓血袋。
病困卧著床,悭心由不改。
临死命欲终,□财不忏悔。
身死妻后嫁,总将陪新婿。



猜您喜欢

五言白话诗 其一

唐代 缺名一

村头语户主,乡头无处得。
在县用纸多,从吾相便贷。
我命自贫穷,独辨不可得。
合村看我面,此度必须得。
后衙空手去,定是搦你勒。

兀然无事① 其十一

唐代 王梵志

水月无形,我常只宁。
万法皆尔,本自无生。
兀然无事坐,春来草自青⑴。

东楼竹

唐代 白居易

潇洒城东楼,绕楼多修竹。森然一万竿,白粉封青玉。
卷帘睡初觉,欹枕看未足。影转色入楼,床席生浮绿。
空城绝宾客,向夕弥幽独。楼上夜不归,此君留我宿。